“Chưởng Môn Giữa Phồn Hoa” - Chương 46: Lâm Uyển Lên Sân Khấu

Cập nhật lúc: 2025-09-13 04:49:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy đứa nhỏ đều thích động vật, mặc dù nghiêm khắc mà , Tiểu Thời là quỷ… Bảo Lâm thì chút khác biệt so với những đứa trẻ bình thường. Chú heo cũng thông minh, nhanh chóng đánh ai là nắm quyền cao nhất ở đây, chạy tới bên chân Lâm Uyển, nũng nịu kêu “hừ hừ hừ”.

Chỉ cần là thứ gì đó "nhỏ nhắn", tự nhiên sẽ tạo cảm giác đáng yêu: chó nhỏ, mèo nhỏ, cá nhỏ… Dù Lâm Uyển cũng thấy bé heo thật dễ thương.

Lâm Uyển : "Nếu nó phát triển quá lớn, chắc cũng chiếm chỗ , cứ nuôi nó ."

Tạ Văn Dĩnh gật đầu: "Bảo Lâm và Tiểu Thời đều thích, thể cho nuôi nó."

Ba , một heo, cùng trong Đạo quán.

Lâm Uyển bàn ăn, lấy hai giấy khỏi túi. Đây chính là hai yêu tinh núi theo cô trở về. Hai giấy nhảy từ băng ghế xuống, nhanh chóng sang chơi cùng Tiểu Thời.

Chắc hẳn đây là sự cận giữa sinh vật cõi âm với , hai yêu tinh núi, một con quỷ— gì cần giấu giếm?

May mắn bên cạnh Đạo quán hàng xóm, nếu bọn họ thấy hai giấy bay tới bay lui, hù tới viện mới lạ.

Trương Hạo thở dài: bây giờ Đạo quán càng ngày càng náo nhiệt, mặc dù cảm giác chỗ nào đó đúng lắm. Vừa khéo hôm nay là thứ bảy, Lâm Uyển cũng gấp gáp về trường, thể thong thả một chút.

Diêu Mộ Mộ còn thông báo một tin : ba tháng, những thủ tục phê duyệt rườm rà cuối cùng cũng xong. Nghĩa là, họ thể khởi công sửa chữa đường!

Nếu giàu, hết hãy sửa đường.

Bắt đầu từ hôm nay, Đạo quán còn là Đạo quán cũ, cuối cùng bọn họ cũng bước lên con tàu cải cách !

Lâm Uyển : "Sửa đường xong, trong thành phố thể tới Tịnh Hòa Quan của chúng , tổ sư gia hưởng hương khói, chúng cũng thể chia sẻ tín ngưỡng đến ! Quá !"

Từ lâu cô xác định mục tiêu: nhất định biến Đạo quán thành nơi hương khói thịnh vượng nhất thành phố Ninh.

Lâm Uyển trở về nửa tháng xin nghỉ, phát hiện bạn học trong lớp… nhiệt tình hơn. Bạn cùng phòng giúp cô soạn bài vở thiếu, những khác cũng ân cần hỏi han, ánh mắt đầy lo lắng.

Mọi còn ám chỉ đủ kiểu: “Uyển Uyển , thật thể mới là cái gốc của cách mạng, cố gắng học tập là , theo kịp cũng nên miễn cưỡng!”

Lâm Uyển: "..." Không, hề hiểu. thật sự đang giả vờ, nghỉ bệnh.

Dưới tầng tầng lớp lớp hiểu lầm, giải thích quá phức tạp, một ngày nào đó họ sẽ tự hiểu.

Lâm Uyển thở dài trong lòng, hy vọng lúc đó sẽ quá kinh ngạc, dù đó giải thích bốn, năm .

Mỗi giải thích, ánh mắt những đó càng…

Cuộc sống bình tĩnh trôi qua, đảo mắt một cái, nửa tháng trôi qua.

Cuối cùng, ngày diễn trận chung kết e-sport mùa đông cũng đến.

Năm nay, địa điểm quyết định ở thành phố Ninh, vốn là thành phố lớn ở vùng trung du, còn là thủ phủ của tỉnh.

Đội của Lâm Uyển thi đấu thuận lợi tiến tứ kết, kế tiếp sẽ là vòng loại. Tám đội tổng cộng đánh bảy trận, mỗi thi đấu do hai bên rút thăm: ngày thứ nhất tám loại bốn, ngày thứ hai bốn loại hai. Ngày cuối cùng mới là trận tranh hạng nhất mà hàng nghìn mong chờ.

Lâm Uyển xin nghỉ một ngày với phía trường học, Ban tổ chức vặn sắp xếp ba ngày thi đấu thứ sáu, thứ bảy và chủ nhật. Nghe đầu cơ đẩy lên gấp bốn so với giá gốc, đặc biệt là hàng , giá tiền trời; thích e-sport thiếu nhà giàu.

Diêu Mộ Mộ, Tạ Văn Dĩnh, Bảo Lâm, Tiểu Thời đến nơi từ sớm. Vé tất nhiên do Diêu Mộ Mộ đặt, tâm trạng vô cùng kỳ diệu, ngờ Lâm Uyển do dẫn thực hiện giấc mơ e-sport của .

Chỗ của ba liên tiếp , khéo ở hàng đầu tiên. Tiểu Thời bay trung, cần vé, vô cùng tiết kiệm diện tích.

Trương Hạo chắc chắn hiện trường sẽ ồn ào, dù trận thi đấu cũng phát sóng trực tiếp, dùng máy tính xem cũng như : tiết kiệm tiền, quan sát rõ ràng và diện.

Đạo quán hiện đang dần khách hành hương rải rác, thể .

Trước hôm nay, Lâm Uyển gặp năm đồng đội của , vì bọn họ bận rộn nhiều việc. Lần cô là tuyển thủ dự thi, nên cần dùng lối của khán giả.

Mấy ngày , đội trưởng dặn: khi đến nơi hãy gọi điện, bọn họ sẽ đón. Lâm Uyển đến cung thể thao, bấm điện thoại. Hai vài câu đơn giản, cô liền cúp máy chờ .

Diệp Ca Ninh đặt điện thoại xuống, lên : "Đi thôi, Đầu Chó tới , chúng đón cô ."

Cổ Vũ Thần gật đầu: "Trời ơi, cuối cùng thì… nhiều mời quân sư ăn cơm đều , bảo là quá bận rộn. Thật sự bận như ?"

Phạm Trạch suy nghĩ: "Có thể cô giữ bí mật, các đoán thử xem, quân sư thực sự là nữ ?"

Bọn họ đều là bạn bè ngoài đời, thảo luận bí mật với Đầu Chó. Dù giọng là nữ, nhưng chỉ mấy câu . Trong trò chơi nhiều giả nữ, chỉ cần máy đổi giọng. Đầu Chó như , động cơ. Khi chuyện, giọng là nữ nhưng tác phong đàn ông, nên bọn họ mới thấy kỳ lạ.

Diệp Ca Ninh nhún vai: "Không cần đoán nữa, chúng ngoài sẽ thấy."

Dù cô là đàn ông cũng , xem như đối phương đang đùa. Lần đầu gặp, cả nhóm nên đón, đây là đồng đội sẽ cùng bọn họ chiến đấu.

Năm ngoài, quan sát xung quanh nhưng thấy mục tiêu. Bên cạnh họ một cô gái trẻ, nhưng cả năm đều loại bỏ cô đầu tiên. Họ nhận , nhưng Lâm Uyển bọn họ, xem hình mạng.

thẳng về phía nhóm : "Chào ."

Diệp Ca Ninh tưởng là fan bình thường, cô một cái, tiếp tục quan sát xung quanh, đầy ba phút, tại thấy tăm ?

Lâm Uyển: "Có đang tìm Sờ Đầu Chó ? Người đó chính là ."

Cả bọn ngớ , giống như một cú sét đánh, cô với vẻ dám tin.

Diệp Ca Ninh nhớ , giọng giống âm thanh trong điện thoại nãy.

Điều thể? Một cô gái trẻ tuổi như , còn xinh

Bọn họ quá bất ngờ, giống như sét đánh, qua một lúc vẫn phản ứng .

Hôm nay Lâm Uyển gội đầu. Cô vốn thích gội đầu, bình thường ở Đạo quán, bộ tóc đều buộc để giảm gội. Vì thế mà Diêu Mộ Mộ từng , là đàn ông cũng thấy nỗi bi thương khó hiểu—rõ ràng đối phương hề xem là gì.

Ở trường, Lâm Uyển cách xử lý khác, mỗi ngày chỉ gội một phần tóc. hôm nay nhiều xem phát sóng trực tiếp, cô vẫn chăm chút hình tượng. Cô gội hết tóc, giờ mái tóc vẫn còn ẩm, đen bóng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuong-mon-giua-phon-hoa/chuong-46-lam-uyen-len-san-khau.html.]

Lâm Uyển vẫn mặc áo xanh quần dài như thường, mái tóc dài ngang eo bay bay lưng, n.g.ự.c đeo một chiếc khóa bạc. Nhìn cô như , ai thể liên tưởng cô với "Sờ Đầu Chó Cậu"? Cô vẫn là một em gái nhỏ tuổi, dịu dàng, đoan trang.

Lâm Uyển : "Không ? Còn chờ những khác ?"

Diệp Ca Ninh: "...Không còn ai cả."

Chỉ là bọn họ cần thời gian tiêu hóa thông tin, như ném một trái l.ự.u đ.ạ.n . Tin tức tìm thành viên mới tung từ . Nhiều tò mò về "Sờ Đầu Chó Cậu", dù gia nhập , nhưng gì cũng kín tiếng, khiêm tốn càng thêm thần bí. Chắc khán giả sẽ còn giật hơn bọn họ khi thấy "Sờ Đầu Chó Cậu" ngoài đời thực.

Trên thực tế, vì cô quá bình tĩnh, bọn họ tiện lộ phản ứng quá lớn, nên ai cũng giả bộ giữ bình tĩnh.

Phía sân khấu, các đội khác đều tò mò khi thấy năm dẫn một cô gái trẻ tuổi .

Không bọn họ đón đồng đội ?

Đây là nhà ai đây, xinh , da trắng, mắt to, còn khí chất hơn .

Chính là kiểu lạnh lùng đơn thuần , một cái ngay là đoan trang, ngay thẳng. Một bình thường, lanh lợi miệng lưỡi, cũng tiện mở miệng đùa quá mức.

Đội trưởng Diệp Ca Ninh giới thiệu: "Đây là đội viên của chúng , chính là 'Sờ Đầu Chó Cậu' mà đều tò mò." Anh cố tỏ bình tĩnh, sự việc diễn theo đúng dự đoán—hiện trường bùng nổ… nhưng vẫn giữ vẻ điềm tĩnh.

Đám tìm một cô gái trẻ xinh , còn chơi nữa chứ. Người trễ tuổi, xinh , chơi giỏi, hiếm trong một . Đặt thêm cái biệt danh bỉ ổi nữa, quả thật tương phản.

Vẫn còn thời gian giờ tranh tài, đang chuẩn . Cố Vũ Thần bên đội viên mới, hỏi: "Trước đây chúng mời cô gia nhập câu lạc bộ, như sẽ hơn cho cá nhân cô, kế hoạch nghề nghiệp cũng . Cô thấy hứng thú ?"

Lâm Uyển: "Lập kế hoạch nghề nghiệp? Không cần ."

"Có gia nhập câu lạc bộ khác ? Không cần quan tâm việc chơi trò chơi với mấy tháng qua, cô yêu cầu gì đều ."

Lâm Uyển suy nghĩ: " chơi game để giải trí, ban đầu nghĩ kiếm tiền, hơn nữa còn công việc khác."

Cố Vũ Thần kinh ngạc: "Cái gì? Cô định tuyển thủ chuyên nghiệp ?"

Bốn khác cũng sang cô, giấu sự ngạc nhiên.

Diệp Ca Ninh suy nghĩ một chút hỏi: "Vậy tại tham gia trận đấu chuyên nghiệp của chúng ?"

Lâm Uyển thẳng thắn đáp: "Ngày đó , chỉ cần tham gia, bất kể thắng thua đều nhận một trăm nghìn, ngoài nếu chiến thắng tranh giải còn chia đều tiền thưởng, mỗi sẽ ba triệu."

Diệp Ca Ninh đáp: "Cô kiên trì tham gia so tài, cũng sẽ tiền thôi."

Lâm Uyển: "Bây giờ kiếm đủ tiền . Trước đây quá nghèo, lúc mới bước con đường cũng cơ hội gì cả."

"Nghèo quá?" Cố Vũ Thần mà mơ hồ đầu óc.

Lâm Uyển gật đầu: "Bây giờ khác . Lúc tiết kiệm tiền để tu sửa đường Đạo quán, cộng thêm tiền thưởng , chắc là đủ . Với cả công việc và chức vụ hiện tại của cũng bắt đầu định, còn nhiều việc . Thật kiếm tiền từ việc cũng khá ."

Mọi : "..."

Đạo quán… sửa đường?

Người đang nghiêm túc đùa ?

Bởi cô quá bình tĩnh, miệng lưỡi lưu loát, bọn họ gần như tin hết lời.

Diệp Ca Ninh mỉm : "Có lòng tin là , nhưng chúng sẽ hạng nhất? Kế hoạch sử dụng tiền thưởng như cũng đấy."

Đối thủ hề yếu, ngay cả cũng chắc chắn trăm phần trăm.

Lâm Uyển khẽ mỉm : " sinh nhật của , tìm thấy Baidu."

Mọi : "..."

Chuyện liên quan gì?

Diệp Ca Ninh ho khan, ngượng.

Lâm Uyển tiếp: " còn giúp xem quẻ, gần đây của đại cát đại lợi, dĩ nhiên sẽ thắng trận tranh giải ."

annynguyen

Mọi , bỗng nhiên tiếp chuyện thế nào. Làm thể chứ?

Cố Vũ Thần hỏi: "Cô dùng bài Tarot tính ?"

Lâm Uyển: "Đó là cái bài em gái chơi, rút bài so sánh, tìm giải thích trong sách. Cũng chỉ là bói vui thôi."

Mọi quyết định bận tâm nữa, xem như cô đang cổ vũ tinh thần cho họ.

Nửa giờ trận đấu, hai đội bắt đầu lên sân khấu, điều chỉnh máy móc. Lâm Uyển là đội đầu tiên tranh giải.

Không khí sân khấu nhiệt huyết, khán giả trẻ si mê e-sport, nhiều cầm biểu ngữ cổ vũ đội hoặc tuyển thủ. Lâm Uyển liếc mắt thấy tên .

Diêu Mộ Mộ, Tạ Văn Dĩnh, Bảo Lâm cầm tấm bảng ghi: "Sờ đầu chó ", do Trương Hạo tối qua tự đồ tiếp ứng. Màu hồng nhạt nổi bật, cực kỳ thu hút ánh .

Chiến đội nổi loạn, cũng chính là tên đội của Lâm Uyển, độ nổi tiếng khá cao, ít fan hâm mộ đến xem.

Ba phút trận đấu, màn hình lớn ở hiện trường mở, ống kính hướng về các tuyển thủ sẵn sàng. Để tiếng la hét ảnh hưởng, đều đeo tai .

Triệu Lam, một game thủ kỳ cựu, thứ sáu tiết học nên tới xem. Cô là fan cuồng nhiệt của đội Chiến tranh nổi loạn. Khi thấy tuyển thủ màn hình, cô sửng sốt. Bộ quân áo và phong thái chắc chắn sai .

Lâm Uyển là tuyển thủ nữ duy nhất, ống kính nhiều hơn. Đây là đầu cô thi đấu công khai.

Triệu Lam sang bạn: "Không đúng! Người đó là học sinh của ! Không em đang ở bệnh viện ?"

Bạn bên cạnh: "Ý? Thiệt giả ? Chắc cô nhầm ."

 

Loading...