Từng lúc ngài sủng ái Mộ Dung Quỳnh nhất, giờ đây ngài nhớ đến .
Hoàng Trưởng Tỷ, trở thành Tân Đế, bận tâm ngài yêu thương ai, bình tĩnh trả lời:
“Phụ hoàng vẫn đến.”
Không ngờ ngài nổi giận:
“Nghịch nữ, ngươi lừa trẫm! Cướp ngôi vị của trẫm đủ , còn phỉ báng A Khả của trẫm!”
“A Khả của trẫm là hiếu thuận nhất! Biết trẫm bệnh, thể chậm trễ đến! Nhất định là ngươi, là ngươi ngăn cản nàng ! Trẫm gặp A Khả, A Khả…”
Sau đó ngài ly thế.
Tiếng trong điện lập tức vang lên.
Ta chậm rãi bước .
Vẻ mặt hề chút bi thương nào, trái còn hỏi:
“Mọi chuyện kết thúc ?”
Vậy thì thể về chứ?
Đáp là lời trách mắng thể tin của mẫu hậu:
“Con, con thể lạnh lùng đến mức !?”
“Người là phụ hoàng của con đó! Từ từng yêu thương con bao!”
Ta nhạt:
“Mẫu hậu sai ? Người mà và Thái thượng hoàng yêu thương nhất, đều là Nhu Gia công chúa qua đời.”
Mẫu hậu đả kích nặng nề, lùi mấy bước:
“Quả nhiên con vẫn còn ghi hận, ghi hận A Quỳnh, phụ hoàng con và cả ai gia. Bao năm qua, con rõ ràng ở ngay trong thành Kim Lăng, nhưng từng đến thăm chúng một .”
Anan
“ ai gia mà, ai gia mất một nữ nhi, giờ con cũng vứt bỏ ai gia mà , A Khả, con thể nhẫn tâm đến thế!”
Ta thản nhiên :
“Mẫu hậu sai , kẻ nhẫn tâm rõ ràng là các .”
“Là các sinh Mộ Dung Quỳnh sinh nhưng thể đối xử công bằng, là các khi thiên vị Mộ Dung Quỳnh đột nhiên đối với , khiến nàng và ganh ghét lẫn , tỷ tranh đấu.”
“Chính các hại c.h.ế.t Mộ Dung Quỳnh, tạo nên Mộ Dung Khả của ngày hôm nay, các lòng?”
Những sự thật m.á.u me bóc trần ngay mặt, mẫu hậu hoảng sợ và chột :
“Ai gia, ai gia cũng là đầu mẫu , các con thể đổ hết lên đầu ai gia, dù ai gia , nhưng giờ đây ai gia tước đoạt quyền thế, giam cầm trong cung, còn mắc chứng đau đầu sống bằng c.h.ế.t, con là nữ nhi của ai gia, chẳng lẽ thể tha thứ cho ai gia một ?”
“Không thể.”
“Vì ?!”
Nàng thể hiểu .
Ta nở nụ :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuong-thuong-doc-chau/chuong-17.html.]
“Vì Mộ Dung Quỳnh.”
Nàng ngơ ngác: “A Quỳnh? Nàng còn gì nữa?”
Ngày đó lúc Mộ Dung Quỳnh sắp lâm chung.
Nàng còn :
“Mộ Dung Khả, đừng hận nữa, ít nhất đừng chỉ hận , dù cũng c.h.ế.t .”
“Hận một c.h.ế.t thì chẳng gì thú vị.”
“Hãy hận những kẻ còn sống, những kẻ đáng hận .”
“Mãi mãi, mãi mãi đừng bao giờ tha thứ cho bọn họ.”
Trong đại điện.
Thái hoàng thái hậu rõ chuyện đau đớn gào .
Gan ruột đứt từng khúc.
một ai sẽ thương hại bà.
Ta đầu mà bước .
Sau khi mãn tang ba năm, và Hoắc Lâm thành hôn.
Trong thời gian đó, Thái hoàng thái hậu vẫn cầu xin gặp , nhưng đều đồng ý.
Cuối cùng, năm thứ hai.
Bà chọn uống t.h.u.ố.c độc tự vẫn sự giày vò của chứng đau đầu hành hạ bà bấy lâu nay.
Năm đó, và Hoắc Lâm một nữ nhi.
Chúng thể đảm bảo thể đối xử công bằng .
Vì , suốt đời chúng , chỉ duy nhất nữ nhi .
Nó nhận bộ sự thiên vị của chúng .
Không cần so sánh với bất kỳ ai.
Không cần tranh giành dù chỉ một chiếc áo chiếc váy.
Bởi vì tất cả những thứ đó đều là của nàng.
Đến mức thiên hạ ai là , ai là rõ.
Vĩnh Ninh công chúa và Võ An tướng quân chỉ một nữ nhi.
Trân quý nàng, thương yêu nàng.
Coi nàng là, minh châu lòng bàn tay.
- Hết -