Chưởng Thượng Độc Châu - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-12-05 13:48:28
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Theo lý mà , sẽ còn dây dưa gì nữa.

 

quên mất, thâm cung tựa sóng ngầm.

 

Khắp nơi đều ẩn chứa sát cơ vô hạn.

 

Cho đến khi đang tản bộ trong mật lâm thì đột nhiên một kẻ siết chặt cổ, sắp c.h.ế.t ngạt.

 

Anan

Đây là đầu tiên cảm thấy sợ hãi.

 

Bên tai, là tiếng gào điên cuồng của phế phi trốn khỏi lãnh cung:

 

“Hoàng hậu, ngươi khiến vạn kiếp bất phục, thì nữ nhi của ngươi, cũng đừng hòng sống sót! Ta ngươi nếm trải nỗi đau mất nữ nhi, sống bằng c.h.ế.t như , ha ha ha ha!”

 

điên dại, nhưng dùng hết sức lực.

 

Mắt tối sầm .

 

Không kiềm run rẩy.

 

Ta gọi phụ hoàng cứu .

 

lúc phụ hoàng lẽ đang vui vẻ chọn phần thưởng cho Mộ Dung Quỳnh nếu nàng thắng.

 

Ta gọi mẫu hậu cứu .

 

mẫu hậu chỉ sẽ khó chịu mà hồ đồ.

 

Người từng vô cùng hối hận:

 

“Sớm sinh ngươi chỉ khiến phụ hoàng ngươi tức giận và còn cạnh tranh với A Quỳnh, chi bằng ngày đó…”

 

đến đây, mới nhận đang ở bên cạnh, ánh mắt chợt lóe lên vẻ hoảng loạn, hé môi:

 

“A Khả…”

 

Cho nên, mẫu hậu căn bản hề quan tâm đến , thể đau lòng khi c.h.ế.t là chứ?

 

Thật nực khi phụ nữ siết cổ nghĩ rằng cuối cùng cũng trả thù mẫu hậu một .

 

rằng, dù ả thực sự g.i.ế.c , ném xác đến mặt mẫu hậu.

 

Mẫu hậu cũng chỉ cảm thấy may mắn, rằng gặp kẻ điên , chứ Mộ Dung Quỳnh.

 

Ta đột nhiên cảm thấy vô vị tột cùng.

 

Ngay cả bàn tay đang giãy giụa cũng dần buông lỏng.

 

Họ đều , háo thắng, kiêu căng ngạo mạn.

 

Không những ghen tị, mà còn luôn tranh giành thứ với tỷ tỷ.

 

bao giờ nghĩ đến việc tranh giành bất cứ thứ gì của Mộ Dung Quỳnh.

 

Chỉ là nếu tranh giành, thậm chí sẽ nhận một ánh mắt nào từ phụ hoàng và mẫu hậu.

 

Ta chỉ cam tâm thôi.

 

Rõ ràng cũng là nữ nhi của phụ hoàng và mẫu hậu, tại trở thành kẻ nền?

 

Rõ ràng cũng là công chúa, tại Mộ Dung Quỳnh thể tùy ý bắt nạt để mua vui?

 

Nếu như , thì thôi .

 

, cũng sắp c.h.ế.t .

 

Ta công chúa nữa.

 

Ta cũng cần sự sủng ái của phụ hoàng và mẫu hậu nữa.

 

Ta, Mộ Dung Khả, một công chúa ai để ý.

 

Sẽ c.h.ế.t trong một góc khuất ai quan tâm…

 

Bịch!

 

Một tiếng va chạm vang lên, chiếc vải siết chặt cổ đột nhiên nới lỏng.

 

Bản năng cầu sinh khiến hít thở thật sâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuong-thuong-doc-chau/chuong-2.html.]

 

Phế phi ngất xỉu một bên.

 

Trước mắt, gậy Mã cầu trong tay Hoắc Lâm rơi xuống đất.

 

Hắn lo lắng bước tới gọi :

 

“Công chúa? Công chúa?”

 

Thật sự như đang .

 

Tên ngốc nghếch như khúc gỗ , mặt cả biểu cảm kinh hoàng.

 

.

 

Trước mặt ngoài, Hoắc Nghiên lòng , lanh lợi, còn Hoắc Lâm thì chậm chạp, cổ hủ.

 

Bài vở Phu t.ử giao, Hoắc Nghiên thể ăn khéo léo để mặc cả, còn thì cứng nhắc, bảo chép một trăm là chép một trăm .

 

Hoắc gia chủ mẫu vui mừng vì sự thông minh của trưởng tử, ghét bỏ sự xoay chuyển của thứ tử.

 

Dần dà, bà tránh khỏi việc bỏ bê nhiều hơn.

 

Đặc biệt là khi trưởng t.ử ngày càng lớn, bắt đầu sách chữ, Hoắc phu nhân buộc một lòng chăm sóc, khó lòng chu cho thứ tử.

 

, bà giao cho ma ma dạy dỗ.

 

hầu kẻ hạ bên gió đoán chiều?

 

Thấy chủ nhân sủng ái, họ liền qua loa lấy lệ, còn những hành động mờ ám lưng thì ai ?

 

Vì thế, đầu tiên gặp Hoắc Lâm, là một gỗ gầy gò, câu nệ.

 

Đến nỗi khi mơ màng, cõng lưng, chạm sống lưng thiếu niên…

 

Chỉ cảm thấy vô cùng cộm.

 

Mỗi đốt xương nhô đều như đá.

 

Ta khỏi thề, đợi bản công chúa trở về, nhất định nuôi thành heo béo!

 

Thiếu nữ hiểu sự đời, suy nghĩ đầy mơ mộng.

 

cũng chính trong nỗi sợ hãi kéo dài, ngủ .

 

Rốt cuộc cứu thoát.

 

Do đó, bản công chúa suýt c.h.ế.t.

 

bản công chúa sống .

 

Khi Hoắc Lâm cõng trở về giao cho ma ma, sân Mã cầu.

 

Mọi chuyện kết thúc.

 

Mộ Dung Quỳnh đương nhiên là chiến thắng.

 

Ai nấy đều , sân Mã cầu, Nhị công chúa và Hoắc gia trưởng t.ử đại sát tứ phương, Đế hậu đại hỉ, ban thưởng vô .

 

Có thể là phong quang vô hạn.

 

Nếu vì sự xuất hiện đột ngột của mất hứng thì.

 

Không khí hẳn mãi .

 

“Ngươi còn về ?”

 

Phụ hoàng cau mày:

 

“Là một công chúa, đây ngươi phóng túng thì trẫm cũng bỏ qua, nhưng nay ngươi bỏ chạy vì sợ hãi, A Khả, trẫm thực sự thất vọng về ngươi.”

 

Mẫu hậu cũng cau mày:

 

“Cả y phục lộn xộn thế , đây là lễ nghi ngươi học ?”

 

“Thân hình thế , ngươi còn dám là bản cung và Bệ hạ thiên vị A Quỳnh ? Ngươi chẳng chịu dáng vẻ của xem, đoan trang bằng nửa A Quỳnh thì hãy .”

 

Họ đều cao cao tại thượng mà kể tội .

 

Loading...