Chưởng Thượng Độc Châu - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-12-05 13:57:59
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật kỳ lạ, họ chẳng hề bận tâm đến sự lấy lòng và yêu thích của .

 

bây giờ, ngoan ngoãn đổi, họ vui lòng.

 

Ta mỉa mai vị Cửu Ngũ Chí Tôn đang giận dữ mắng nhiếc, đoạn nhặt lấy cây trâm cài bên cạnh chĩa thẳng cổ:

 

"Nếu còn dám động đến A Vân, sẽ c.h.ế.t ngay mặt và mẫu hậu!"

 

"Đến lúc đó, chọn hòa , chỉ còn một Mộ Dung Quỳnh!"

 

Đuôi trâm in hằn dấu vết chiếc cổ trắng ngần, đủ để chứng minh lời là giả.

 

Đó là đồ cưới mà Hoàng Trưởng Tỷ tặng , nàng cùng phu quân và bè phái đều hết lòng phản đối chuyện hòa .

 

Điều khiến Phụ hoàng vui, nên cấm túc nàng.

 

Bất đắc dĩ, nàng chỉ thể thêm đồ trang sức cho , mà thể đích tiễn đưa.

 

"Ngươi dám nghĩ Trẫm với ngươi những điều chỉ vì A Quỳnh ư?"

 

Phụ hoàng thể tin :

 

"Mà ngươi, chỉ vì một nô tỳ?! Chỉ vì một nô tỳ thôi ư?!"

 

"Nàng , mà khiến ngươi ngay cả phụ hoàng mẫu hậu cũng cần nữa?!"

 

Nàng đương nhiên .

 

Nếu A Vân bình an vô sự, khi họ ép Mộ Dung Quỳnh hòa , sớm tự sát cho xong .

 

thì , Mộ Dung Khả, vốn tự tư tự lợi, từ đến nay thà ngọc nát chứ chịu ngói lành!

 

Vì thế, bất kể phụ hoàng gì, cũng lọt tai.

 

Cây trâm cài cứ thế siết chặt hơn.

 

Cuối cùng, cánh cửa đóng chặt đẩy .

 

Mẫu hậu với búi tóc đoan trang nghiêng lệch, chiếc phượng bào quý giá cũng rối bời.

 

Nàng chẳng rõ bao lâu.

 

Giờ đây, nước mắt lưng tròng, nàng gào lên:

 

"Đủ !"

 

"Theo ý con là , theo ý con là ! Vậy thì A Vân sẽ đưa khỏi cung, thật xa, con hài lòng ? Oan gia, oan gia! Con hà tất đ.â.m tim cha con nữa!"

 

nức nở:

 

"Rõ ràng con mới là nữ nhi của bản cung, luôn ngoan ngoãn hiểu chuyện nhất... A Khả."

 

Vị Hoàng Hậu vốn cao quý thanh lịch giờ đây tràn đầy hối hận, cố gắng tiến lên chạm mặt :

 

"Con thể đừng trách mẫu hậu , mẫu hậu cũng là bất đắc dĩ... Tỷ con nàng thực sự chịu nổi, sẽ chịu nổi , giờ đây nàng chê là tiện phụ, lâm bệnh nặng, chống đỡ nữa!"

 

"Các con đều là nữ nhi của mẫu hậu, dù ai , lòng mẫu hậu cũng như d.a.o cắt!"

 

"Vậy nên A Khả, đừng trách mẫu hậu ? Đừng trách mẫu hậu và phụ hoàng con... Chúng , chúng thực sự ..."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuong-thuong-doc-chau/chuong-8.html.]

Phụ hoàng hất mạnh ống tay áo, lưng , ngẩng đầu lên, vành mắt đỏ hoe.

 

Ta phụ nữ đang lóc ti tiện mặt , mẫu t.ử vốn dĩ tâm ý tương thông, bà đau khổ, cũng nên đau khổ.

 

thật đáng tiếc, chẳng hề rung động dù chỉ nửa phần, ngược còn nhíu mày, kéo vạt áo.

 

"Hoàng Hậu nương nương, Bệ hạ, ngay khoảnh khắc quyết định ép Mộ Dung Quỳnh hòa , còn là nữ nhi của nữa ."

 

Trời còn sớm.

 

Ta cũng nên thôi.

 

Ta mặc kệ tiếng gọi và tiếng than phía , bước khỏi phủ công chúa.

 

Phát hiện một bóng dáng đang rụt rè ẩn ngoài cửa.

 

Mộ Dung Quỳnh sắc mặt tái nhợt, vị hôn phu suýt định ruồng bỏ nàng , nàng vốn kiêu ngạo từ đến nay nay chế giễu, lâm trọng bệnh.

 

Hiện giờ nàng mặc y phục đơn sơ, hình tiều tụy, tinh thần sa sút, sự sắc bén thường ngày như tan biến hư vô, khi thấy bước .

 

Bất chợt, ánh mắt nàng trở nên lảng tránh.

 

Nếu là nàng đây, giành chiến thắng lớn như , giờ phút nhất định sẽ khoe khoang và nhạo ngừng.

 

Thế nhưng, nàng chỉ khẽ mấp máy môi.

 

Quay mặt , nàng lí nhí như một kẻ trộm:

 

"Mộ Dung Khả, chuyện thể trách ."

 

"Bọn man di đó căm hận triều thấu xương, công chúa gả qua đó, đều sẽ sống bằng c.h.ế.t... Ta, ..."

 

Nàng chỉ thể đẩy ngoài.

 

Lợi dụng sự sủng ái của phụ hoàng mẫu hậu dành cho nàng , lợi dụng sự thương hại mà nàng khi ruồng bỏ.

 

Nói cho cùng, tuy chúng luôn đấu tranh lẫn , nhưng dù cũng là tỷ ruột, từng quá đáng đến mức đối phương thương, chi đến tính mạng.

 

Đối với hành động hôm nay, nàng rằng bản cũng là bất đắc dĩ.

 

"Vậy nên ngươi, ngươi cũng đừng trách ..."

 

Lời nàng còn dứt, một cái tát giáng xuống mặt nàng.

 

Anan

Cảm giác đau rát ập đến, nàng ôm mặt, thể tin nổi .

 

Ta từ cao xuống, lạnh lùng bất thường:

 

"Mộ Dung Quỳnh, ngươi thật sự giả dối."

 

Rõ ràng để bản hòa , nàng dùng thủ đoạn, ám chỉ phụ hoàng mẫu hậu động đến A Vân.

 

Thế mà vẻ đáng thương, bất do kỷ.

 

Giống như hồi thơ ấu, rõ ràng nàng độc chiếm tất cả lợi lộc, nhưng giả vờ tranh giành gì.

 

Thế nhưng, nàng những lời thì ích gì chứ?

 

Ta đoàn hòa rầm rộ. Mưa rơi lớn, xung quanh bao trùm một màu xám xịt. Chẳng thấy chút hỉ khí nào.

 

Loading...