Chưởng Thượng Độc Châu - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-12-05 13:59:35
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không khỏi đầu, cuối về tòa thành Kim Lăng .

 

Những tị nạn chạy trốn vì chiến bại quần áo rách rưới, lũ ăn mày bên đường tranh thức ăn với chó, đường vội vã... Còn A Vân đang giường chữa trị t.ử tế, và tên ngốc hòa mà quỳ mãi điện phụ hoàng chịu dậy.

 

Phụ hoàng :

 

"Chỉ cần ngươi , thứ sẽ kết thúc."

 

Hai nước sẽ ngừng chiến, dân lưu vong thể an tâm về nhà, triều đình cần cưỡng chế chiêu binh phố, càng sẽ chiến t.ử khiến con nhỏ ăn xin.

Anan

 

A Vân sắp xếp thỏa đáng, nhận thưởng hậu hĩnh và tự do rời cung. Hoắc Lâm thể bỏ qua tội , luận công ban thưởng.

 

Chỉ cần .

 

Hi sinh một . Trong ba năm đến năm năm , tất cả đều thể sống an lành vui vẻ.

 

Còn về ba năm đến năm năm, nếu chiến sự thật sự nổ . Thì gửi thêm một công chúa nữa thôi.

 

Khi đó, con gái của Trưởng công chúa cũng lớn. Vừa khéo lấp chỗ trống.

 

Đáng lẽ như .

 

Ai bảo từ xưa đến nay đều là như thế.

 

Ta nắm chặt cây trâm, vứt bỏ tất cả chuyện cũ về phía .

 

một giọng vang lên.

 

Ai rằng chuyện từ xưa đến nay vẫn như , thì là đúng chứ?

 

Chuyến , hết ba tháng.

 

Cuối cùng dừng giữa thảo nguyên vô tận.

 

Điều chào đón sự hòa nhã và cung kính.

 

Mà là những cái thô tục, ngông cuồng và tiếng nhạo.

 

Ánh mắt chúng hề kiêng nể quét qua vòng eo mảnh dẻ và chiếc cổ trắng nõn của .

 

Chúng lớn:

 

"Không hổ là con gái của lão hoàng đế ?! Da dẻ mềm mại, trông thật là món đồ để mua vui giường!"

 

"Nhị hoàng t.ử phúc khí lớn thật đấy, nếu chơi chán , đừng quên ban thưởng cho chúng nếm thử!"

 

Vị sứ thần theo nhục nhã phẫn nộ:

 

"Các ngươi ý gì?! Công chúa triều để các ngươi sỉ nhục như thế?!"

 

"Không bàn bạc kỹ lưỡng, lấy lễ đối đãi ? Còn quy củ !?"

 

Hắn xong, giây tiếp theo một cước đạp ngã xuống đất, kèm theo tràng nhạo càng thêm ngông cuồng:

 

"Lấy lễ đối đãi ?! Bọn hai cẳng các ngươi ở Trung Nguyên cũng xứng ! Món đồ chơi mà đám đàn ông thua trận gửi tới, thật sự nghĩ vẫn là công chúa?"

 

"Công chúa cái gì, chẳng qua chỉ là một đàn bà, dùng để mua vui thì còn ích gì?!"

 

Có kẻ cầm đao chỉ đám thị nữ theo của hồi môn của :

 

"Hôm nay nếm mùi công chúa, nếm thử mấy nàng cũng tệ."

 

Tiếng kêu thất thanh sợ hãi của những phụ nữ vang lên.

 

Bên ngoài lều trại hỗn loạn như luyện ngục.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuong-thuong-doc-chau/chuong-9.html.]

 

Vị sứ thần, tận mắt thấy chia trâm và chủy thủ suốt dọc đường, từng cam đoan:

 

"Công chúa cứ yên tâm, là hòa thì đến lễ nghi, bọn chúng dám gì ngài ."

 

Mà giờ đây thể tin nổi, càng thêm tuyệt vọng thê lương.

 

Hắn là một thư sinh.

 

Lại là một thư sinh chí rường cột quốc gia.

 

Hắn từng hăng hái vì chọn hộ tống công chúa hòa , luôn nghĩ rằng hòa chẳng qua là hôn nhân giữa hai nước.

 

Bọn man di vô lễ đến mấy, thì còn thể quá đáng đến mức nào?

 

Nếu thật sự chuyện quá đáng, Thiên t.ử và triều thần còn thể cho phép hòa ?

 

Thế mà hiện tại thấy lũ man di lớn mà gào thét.

 

Mỗi một công chúa đến hòa đều trải qua như .

 

Mỗi một sứ thần đến hộ tống đều trở về như thế.

 

khi trở về, họ vẫn từng từ chối cuộc hòa tiếp theo.

 

Bởi vì, đó chỉ là một đàn bà mà thôi.

 

Cùng lắm, cũng chỉ là vài đàn bà mà thôi.

 

Hắn giãy giụa bò dậy, kéo những tên man di đang xé rách y phục của thị nữ :

 

"Súc sinh, súc sinh!"

 

Sau đó đá gãy xương, kẻ khác giương đao lên mắng nhiếc:

 

"Muốn đàn bà của các ngươi sỉ nhục, thì cứ bảo đàn ông của các ngươi cầm đao lên đây !"

 

"Nếu đàn ông là kẻ hèn nhát, thì đàn bà của bọn chúng đương nhiên chỉ xứng đồ chơi!"

 

Thư sinh ngã vật xuống đất, cơn đau kịch liệt, lưỡi đao sắp giáng xuống mặt , nghiến răng nghiến lợi, mắt rách cả khóe.

 

Phụt một tiếng!

 

Máu tươi văng tung tóe!

 

c.h.ế.t!

 

Máu nóng ấm áp phun lên mặt , kinh ngạc , chỉ thấy tên man di đ.â.m c.h.ế.t từ phía .

 

Người động thủ, chính là một thị nữ mặc y phục!

 

Lúc , chợt vén khăn che đầu, trừng mắt đàn ông mặt, mở miệng:

 

"Ngươi là Nhị hoàng tử?! Thái t.ử ?"

 

Người hòa , vốn nên là Thái tử.

 

Người đàn ông khinh miệt, giơ tay định tát một cái:

 

"Ngươi cũng xứng đàn bà của đại ca ? Đừng là Thái t.ử phi, ngay cả Nhị hoàng t.ử phi, đàn bà Ninh Triều các ngươi cũng xứng, ngươi chẳng qua chỉ là tỳ nữ ấm giường mà đại ca ném cho thôi!"

 

Hắn thành công.

 

Cây kim trâm vàng thợ thủ công rèn giũa đủ để coi là ám khí xuyên qua lòng bàn tay .

 

Sau đó, dùng hết sức lực rút đ.â.m thêm một nữa!

Loading...