Ôn Dạng không hề khách sáo, đều nói thật lòng.
Khi còn là khán giả, Ôn Dạng đã rất thích Phùng Lỗi, không ngờ lần này lại được gặp người thật.
Phùng Lỗi vẫn luôn là diễn viên phụ vàng, chuyên đóng vai phụ, cũng có một số phương tiện truyền thông vô lương tâm chế giễu anh ấy là nam phụ vạn năm.
Nhưng thực ra theo như Ôn Dạng tìm hiểu thì Phùng Lỗi không phải không có cơ hội đóng vai nam chính, dù sao anh ấy cũng cao lớn, cơ bắp săn chắc, tuy không có khuôn mặt tiểu sinh tuấn tú nhưng ngũ quan đoan chính, đường nét cứng cáp, làn da màu lúa mì cũng rất đặc biệt.
Quan trọng nhất là Phùng Lỗi biết diễn xuất.
Anh ấy chọn kịch bản hoàn toàn vì vai diễn chứ không quan tâm đến phiên vị gì.
Thực sự đã làm được điều mà người trong giới vẫn nói: "Không có vai diễn nhỏ chỉ có diễn viên nhỏ?”
Ôn Dạng hỏi riêng khách mời mới về chuyện đoàn làm phim trêu chọc lúc nửa đêm, câu trả lời nhận được vẫn không giống nhau.
Như Thành Tinh Văn và Phùng Lỗi thì gặp phải trò trêu chọc lúc nửa đêm, còn ảnh hậu Phí Toa Toa thì không.
Ôn Dạng: "..."
Lại gặp phải thói quen nâng cao đạp thấp trong giới, đối xử khác biệt rồi?
Chương trình còn chưa bắt đầu ghi hình, tâm trạng tốt ban đầu của Ôn Dạng vì gặp được diễn viên đáng kính đã tan biến không ít.
Ăn sáng xong, nghỉ ngơi một chút, mọi người được đưa đến hiện trường ghi hình.
...
Ôn Dạng vừa đến địa điểm đã ngửi thấy một mùi hôi thối rất nồng nặc, mùi này bốc ra từ hồ nước trong địa điểm, mùi rất khó chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuyen-gia-chong-sap-phong-gioi-giai-tri/chuong-127.html.]
Bữa sáng mà Ôn Dạng chưa tiêu hóa hết cũng suýt nữa trào ngược lên.
Nhậm Dung Dung đi một vòng quanh hồ nước rồi bịt mũi chạy đến bên Ôn Dạng, nhỏ giọng kinh hô: "Trời ơi, không lẽ lát nữa phải triển khai hoạt động trên đó chứ?"
Đa phần là vậy.
Ôn Dạng đã nhìn thấy một số thiết bị trò chơi phía trên hồ nước, trên mặt nước còn có những tấm đệm xốp.
Cùng trôi nổi với những tấm đệm xốp còn có không ít tạp chất không rõ nguồn gốc.
Toàn bộ môi trường hồ nước có thể được gọi là tồi tệ.
Chương trình đã bắt đầu ghi hình, một số khách mời thường trú phụ trách mở màn, Ôn Dạng nghe thấy họ nhắc đến tên Phó Linh.
Lúc này Ôn Dạng mới hơi chuyển sự chú ý, đè nén cảm giác buồn nôn.
Có thể xem diễn viên múa chuyên nghiệp nhảy gần rồi!
Ôn Dạng sau khi gặp Phó Linh vào buổi sáng đã rất mong chờ tiết mục nhảy của cô ấy.
Tuy nhiên lại khác rất nhiều so với hình ảnh mỹ nhân nhẹ nhàng khiêu vũ mà Ôn Dạng tưởng tượng.
Phó Linh mặc một bộ đồ múa màu đỏ, rất linh hoạt, giống như tiên nữ bay lượn trong bức bích họa nhưng cô ấy không có cơ hội thể hiện điệu nhảy bình thường.
Nhân viên đoàn làm phim dẫn Phó Linh đến trước tấm thảm gai, yêu cầu Phó Linh nhảy trên tấm thảm gai.
Không chỉ vậy, quạt gió còn hướng thẳng vào Phó Linh, luồng gió cực lớn trực tiếp thổi đến mức khuôn mặt Phó Linh biến dạng
Dưới sự tấn công kép này, Phó Linh có thể kiên trì nhảy hết bài trên đó thì Ôn Dạng đã vô cùng kính nể cô ấy rồi, đừng nói gì đến việc thể hiện trình độ chuyên môn của cô ấy.
"Ha ha ha, thảm gai đau lắm, tôi đứng lên thôi cũng đã kêu ầm ĩ rồi, Phó Linh còn có thể quản lý biểu cảm à?"