Ôn Dạng từ phấn khích chuyển sang lo lắng, cô nhìn chằm chằm vào cửa câu lạc bộ, chẳng lẽ hôm nay cô thực sự dừng bước ở đây sao?
Cũng một lần nữa hiểu được tại sao bên biên tập lại có thể vô tư như vậy.
Ngay lúc này, một giọng nói hơi ngạc nhiên vang lên: "Ôn Dạng?"
Ôn Dạng, "..." Không muốn bị phát hiện chút nào, cô đã đeo khẩu trang rồi.
Ai thế này?
Ôn Dạng hết kiên nhẫn, khó chịu nhìn về phía phát ra tiếng nói.
Người phụ nữ đã đi vào cửa câu lạc bộ một cách uyển chuyển, lại vì nhìn thấy cô mà quay lại, đã không còn trẻ nữa, tuổi trung niên nhưng bảo dưỡng rất tốt, mặc một chiếc sườn xám, vẫn còn phong vận, trong đôi mắt đều là tình ý.
Ôn Dạng cũng lục lại thông tin về người này trong đầu.
Một trong những tình nhân trước đây của cha ruột, một gái hồng lâu nổi tiếng, tên là Nghê Hương.
Ôn Dạng chỉ liếc nhìn rồi thu hồi ánh mắt, không định để ý đến cô ta nhưng Nghê Hương lại tiến lại gần, rất nhiệt tình.
Cô ta hỏi Ôn Dạng: "Cô đến tìm Thiệu Xuyên phải không, tôi vừa nhìn thấy anh ấy ở bên trong, cô không vào được sao?"
"Trước đây tôi nghe bố cô nói cô và Thiệu Xuyên cãi nhau, anh ấy tức lắm, tôi còn nói với bố cô rằng cô chắc chắn không buông bỏ được Thiệu Xuyên, không phải sao?"
Nghê Hương lộ ra vẻ mặt tôi hiểu hết, còn khuyên Ôn Dạng với tư cách là người từng trải.
"Phụ nữ đừng quá cố chấp, mềm mỏng một chút, tôi dẫn cô vào..."
Ôn Dạng không nghe cô ta lải nhải về mấy lời vớ vẩn kiểu phụ nữ làm sao để chinh phục đàn ông, trong đầu cô thoáng qua.
Hả? Cô tìm Thiệu Xuyên?
Cô tìm Thiệu Xuyên?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuyen-gia-chong-sap-phong-gioi-giai-tri/chuong-161.html.]
Sau đó ánh mắt Ôn Dạng trở nên kiên định, cô gật đầu với Nghê Hương, dùng giọng khẳng định: "Đúng, tôi tìm Thiệu Xuyên."
Đúng vậy, cô tìm Thiệu Xuyên, đầu cô ngứa quá, não thiếu oxy rồi, mau dẫn cô vào đi.
...
Nghê Hương hoàn toàn không nghi ngờ Ôn Dạng.
Não thiếu oxy là bệnh nan y, sao có thể chữa khỏi được, trong mắt Nghê Hương thì những chuyện điên rồ mà Ôn Dạng làm sau này đều là vì yêu mà không được đáp lại.
Tất nhiên Nghê Hương cũng không tốt bụng đến mức quan tâm đến tình trạng tình yêu của Ôn Dạng, nếu thực sự quan tâm thì cô ta sẽ không muốn Ôn Dạng và Thiệu Xuyên tái hợp.
Nghê Hương đang tính toán cho bản thân.
Bố Ôn có tình mới, đã lâu không liên lạc với cô ta.
Nghê Hương vừa dẫn Ôn Dạng đi vào vừa thầm nghĩ, đợi Ôn Dạng và Thiệu Xuyên tái hợp, cô ta có thể đến trước mặt bố Ôn để nhận công.
Ôn Dạng thuận lợi bước vào câu lạc bộ, cô cũng không ngờ mình lại vào được bằng cách này.
Cô nghe thấy Nghê Hương lén lút phàn nàn dạo này không gặp được bố Ôn, Ôn Dạng tỏ vẻ tin tưởng.
Nếu đã gặp bố Ôn, biết được tình hình gần đây của bố Ôn thì Nghê Hương hẳn sẽ không dẫn cô vào đây.
Ôn Dạng hỏi Nghê Hương đã nhìn thấy Thiệu Xuyên ở đâu, Nghê Hương chỉ đại một vị trí.
Ôn Dạng ghi nhớ lại.
Thiệu Xuyên là vị hôn phu cũ của nguyên thân, nguyên thân yêu Thiệu Xuyên đến mức uống thuốc độc, sau khi Ôn Dạng đến đây thì bắt gặp anh ta hút thuốc, vạch trần anh ta, Thiệu Xuyên buộc phải cúi đầu xin lỗi, sau đó họ không còn gặp lại nhau nữa.
Ôn Dạng cũng không muốn gặp anh ta.
Bây giờ biết được Thiệu Xuyên cũng ở trong câu lạc bộ này, Ôn Dạng đã có quyết định mới.