Để nói chuyện kịch bản với biên kịch Trương Niệm, hôm nay đã từ chối tập thể dục và về phòng sớm, quyết định dùng cách bò trườn trong bóng tối để rèn luyện cơ thể, Ôn Dạng từ từ ngẩng đầu lên:?
Động tĩnh gì vậy?!
Cô gái đeo khẩu trang hét quá thảm thiết, đồng nghiệp trong phòng làm việc của Ôn Dạng ở ngay bên cạnh phòng Ôn Dạng, nghe thấy tiếng hét liền nhanh chóng chạy ra.
Nhân viên khách sạn cũng nhanh chóng có mặt tại hiện trường.
"Cô vào phòng này làm gì?"
Ôn Dạng tiện tay búi tóc, đi ra, vừa vặn đối mặt với Đới Hồng Tịnh đang lo lắng, bên kia nhân viên khách sạn đang hỏi cô gái đeo khẩu trang.
Ôn Dạng trước tiên vươn tay vỗ nhẹ vào cánh tay Đới Hồng Tịnh, ra hiệu với cô ấy: "Em không sao."
Ôn Dạng biết Đới Hồng Tịnh đang lo lắng điều gì.
Tiếp theo Ôn Dạng chỉ vào cô gái đeo khẩu trang, lớn tiếng nói với nhân viên khách sạn: "Cô ta không gõ cửa, không được phép mà trực tiếp quẹt thẻ vào phòng tôi, điều này có phù hợp với quy định của khách sạn các anh không?!"
Trong thời gian ngắn On Dạng đã nhận ra đối phương vào đây rất không đúng lúc.
Mặc dù cô gái đeo khẩu trang mặc đồng phục nhân viên khách sạn nhưng Ôn Dạng không gọi bất kỳ dịch vụ phòng nào.
Hơn nữa đã là buổi tối, không phải thời gian dọn dẹp, nhân viên khách sạn năm sao được đào tạo, không thể không nói một tiếng mà quẹt thẻ vào, nếu xảy ra chuyện đó thì là sai sót nghiêm trọng.
Còn có một điểm nữa là, sợi dây chuyền mặt ngọc mà Ôn Dạng đeo vừa rồi còn nóng lên trong chốc lát.
Liên tưởng đến tác dụng của sợi dây chuyền mặt ngọc mà hệ thống đã nói trước đó, Ôn Dạng đã xếp cô gái đeo khẩu trang vào loại người nguy hiểm.
Lời nói tiếp theo của nhân viên khách sạn cũng chứng thực cho suy đoán của Ôn Dạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuyen-gia-chong-sap-phong-gioi-giai-tri/chuong-234.html.]
Anh ta trước tiên xin lỗi Ôn Dạng, tiếp theo anh ta mang vẻ mặt nghiêm trọng ngăn cô gái đeo khẩu trang lại.
"Cô không phải nhân viên phục vụ bữa trưa, phụ trách dọn dẹp đồ ăn của nhà hàng Trung Hoa sao, tại sao lại xuất hiện trong phòng khách, thẻ phòng của cô lấy ở đâu?"
Tiếp theo nhân viên khách sạn lại gọi điện cho quản lý: "Quản lý anh lên tầng 12 một lát, bên này có tình huống..."
Ôn Dạng và Đới Hồng Tịnh đều không nhịn được cau mày: nhân viên phục vụ bữa trưa, vấn đề có vẻ nghiêm trọng hơn rồi.
Ôn Dạng còn nhạy bén nhận ra: "Cô ta đang móc thứ gì trong túi vậy?"
Ngay lúc này, cô gái đeo khẩu trang thò tay vào túi của mình, Ôn Dạng cảm thấy hình dạng lộ ra từ trong túi không ổn lắm.
Ôn Dạng theo bản năng kéo người bên cạnh mình sang một bên.
Cùng lúc đó, một bóng người nhanh nhẹn đã lao về phía cô gái đeo khẩu trang, khống chế cô ta.
Một con d.a.o gọt hoa quả từ trong tay cô gái đeo khẩu trang rơi xuống thảm.
Người chế ngự cô gái đeo khẩu trang là một trong những vệ sĩ mà Ôn Dạng thuê, anh ta nghe thấy động tĩnh đã chạy tới.
Bầu không khí trở nên căng thẳng.
Có dao, vấn đề lại nghiêm trọng hơn.
Ôn Dạng không do dự, trực tiếp nói: "Tôi muốn báo cảnh sát."
Xung quanh đã có người dân hiếu kỳ từ các phòng khác đi ra xem.
...
Quản lý cảnh sát cũng đến rất nhanh, mà Ôn Dạng cũng từ lời chửi bới của đối phương mà hiểu được tình hình là thế nào.