Cô ấy còn kéo Ôn Dạng xem ảnh những chú chó nhỏ mà cô ấy nhận nuôi trong album ảnh.
"Đây đều là người nhà của tôi."
Nói đến chó nhỏ, trên mặt Hướng Nhạn không còn chút nghiêm túc nào, tảng băng tan chảy.
Ôn Dạng nhìn những chú chó trong album ảnh điện thoại của Hướng Nhạn, từ gầy gò chỉ còn xương đến sau này tròn trịa, lông bóng mượt; từ ánh mắt sợ hãi, kẹp chặt đuôi đến thần thái rạng rỡ.
Những chú chó nhỏ này đều được Hướng Nhạn nuôi rất tốt, Ôn Dạng nghĩ đến câu nói rất thịnh hành trên mạng "Được yêu thương sẽ điên cuồng mọc ra m.á.u thịt."
Ôn Dạng được Hướng Nhạn chia sẻ về sự lột xác của một vài chú chó nhỏ, Ôn Dạng cũng không keo kiệt mà khen ngợi những chú chó một cách nồng nhiệt: "Cô nuôi chúng rất tốt, chúng may mắn khi gặp được cô."
Nhưng Hướng Nhạn lại bổ sung: "Thực ra tôi cũng may mắn khi gặp được chúng."
Ôn Dạng không hỏi thêm nữa nhưng cô biết những chú chó nhỏ và Hướng Nhạn chắc chắn có rất nhiều câu chuyện chữa lành ấm áp chỉ thuộc về chúng.
...
Sau đó Hướng Nhạn còn đặc biệt mang những chú chó khác đến đoàn phim cho Ôn Dạng xem, Ôn Dạng vuốt ve những chú chó rất vui vẻ nhưng cô cũng không quên chuyện chính.
Vì Hướng Nhạn không phải.
Vậy thì là ai?
Ôn Dạng luôn quan sát tất cả mọi người xung quanh.
Từ khi Ôn Dạng trực tiếp gọi tên nói chuyện, Ninh Tuấn Viễn đã kiềm chế hơn nhiều, bài đăng trên mạng cũng đã gỡ xuống, cũng không còn đến trước mặt Ôn Dạng nữa.
Nhưng hai người họ có cảnh diễn chung.
Ninh Tuấn Viễn thấy Ôn Dạng vẫn có chút sợ hãi nhưng vẫn giả vờ như không có chuyện gì xảy ra mà gọi một câu: "Ôn Dạng, chúng ta đến đối diễn nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuyen-gia-chong-sap-phong-gioi-giai-tri/chuong-261.html.]
Liên quan đến công việc, Ôn Dạng cũng sẽ không hắt hủi Ninh Tuấn Viễn, sau khi cô đồng ý, Ninh Tuấn Viễn thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng Ôn Dạng lại phát hiện ra điều gì đó trong lúc chớp nhoáng.
Ôn Dạng chú ý đến bàn tay trái của Ninh Tuấn Viễn.
Vài ngày trước, Ninh Tuấn Viễn bị thương ở tay và đã quấn băng nhưng bây giờ đã tháo ra để quay phim.
Lúc đó Ninh Tuấn Viễn nói là bị thủy tinh cứa.
Nhưng bây giờ Ôn Dạng nhìn vết thương hở bên ngoài chỉ còn lại một vết nông thì lại thấy không giống bị cứa.
Giống như bị cắn hơn.
Mặc dù vết cắn đã được che đi bằng kem nền nhưng Ôn Dạng vẫn nhận ra dấu răng.
Giống như của chó.
Ninh Tuấn Viễn lặng lẽ thu tay lại.
...
Ôn Dạng không nghi ngờ Ninh Tuấn Viễn vì cô không tra được thông tin Ninh Tuấn Viễn nuôi chó nhưng thực ra ngược đãi chó cũng có thể là ngược đãi chó của người khác.
Buổi chiều Ôn Dạng không thấy Ninh Tuấn Viễn đâu, nghe trợ lý của studio mình nói: "Tôi thấy Tuấn Viễn đi về phía đông."
Ôn Dạng đã khá quen với trường quay rồi, dù sao cũng đi bắt kẻ phá hoại khắp nơi, cô ta nhớ ở phía đông có hai bãi rác, một số chó mèo hoang sẽ ở đó lục lọi thức ăn.
Ôn Dạng vẫn để vệ sĩ cầm điện thoại theo dõi.
Còn lần này Ôn Dạng đã tìm được bằng chứng mà cô muốn tìm.
Sau khi chạy qua mấy con phố, Ôn Dạng phát hiện ra bóng dáng Ninh Tuấn Viễn trong một con hẻm vắng tanh, Ninh Tuấn Viễn đang ngồi xổm ở góc tường, bên chân đặt xúc xích, một chú chó đen nhỏ đang ăn xúc xích.