Đối với Ôn Dạng, việc kiểm tra các nghệ sĩ ký hợp đồng nội bộ của công ty sẽ thuận tiện hơn.
Tiểu Vi: Ôn Dạng thực sự có mùi của một giáo viên chủ nhiệm.
Ôn Dạng sẽ thiên vị không?
Sẽ không.
Cô chính là người tự tiết lộ người dọn dẹp của mình, người khác làm hợp đồng âm dương đưa tiền cho cô, cô vẫn không quan tâm.
Tiểu Vi tham quan phỏng vấn xong, hoàn toàn bị thu hút bởi tính chuyên nghiệp của công ty điện ảnh truyền hình Tụ Quang, cũng như chế độ đãi ngộ và sự quan tâm của công ty đối với nghệ sĩ và nhân viên.
Cô ấy có chút ngượng ngùng nói với Lâm Tụng: "Giám đốc Lâm, em còn một câu hỏi cuối cùng."
Lâm Tụng tỏ vẻ lắng nghe: "Cái gì?"
Tiểu Vi: "... Em có thể nộp đơn xin gia nhập công ty điện ảnh truyền hình Tụ Quang không?"
Cô ấy coi như đã nói ra tiếng lòng của hầu hết mọi người trong bình luận.
Lâm Tụng phản ứng rất nhanh, anh ấy không tỏ ra ngạc nhiên, bình tĩnh chuyên nghiệp nói với Tiểu Vi rằng Tụ Quang vẫn luôn tuyển dụng nhân viên.
...
Sau một cuộc phỏng vấn, hiệu quả vượt ngoài dự đoán của Ôn Dạng, số lượng người nộp đơn tăng vọt, cũng có không ít nghệ sĩ xuất sắc trong giới muốn vào công ty điện ảnh truyền hình Tụ Quang.
Ôn Dạng nghe Lâm Tụng báo cáo xong thì lập tức hóa thân thành một cô bé vui vẻ.
Những công việc này Lâm Tụng có thể xử lý, Ôn Dạng: Giao cho anh! Vất vả rồi.
Lâm Tụng làm việc rất thiết thực: "Tổng giám đốc Ôn, đây là việc tôi nên làm, không vất vả gì."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuyen-gia-chong-sap-phong-gioi-giai-tri/chuong-367.html.]
Ôn Dạng cũng không chỉ cắm đầu vào quay phim.
Cô đã nhận lời mời của chương trình tấu hài trong thời gian đoàn phim nghỉ, đi ghi hình một tập tấu hài mới.
Lần trước Ôn Dạng tham gia tấu hài là sau khi gặp phải người hâm mộ cuồng nhiệt của người sập phòng muốn làm hại cô, lần đó Ôn Dạng đã tuyên chiến với người sập phòng.
Lần trước đã khó mua được vé rồi, bây giờ muốn đến tận nơi còn khó hơn.
Ngày Ôn Dạng ghi hình vẫn mặc trang phục tân thời giống lần đầu, một số nghi thức kỳ lạ nhưng các fan cuồng cảm thấy Ôn Dạng vẫn có chút thay đổi, thực ra là càng rực rỡ hơn.
Ôn Dạng vừa ra sân đã nhận được tràng pháo tay như sấm.
Ôn Dạng đợi tiếng vỗ tay giảm bớt rồi cười mở đầu: "Xin chào mọi người, tôi là người bạn cũ của các bạn, Ôn Dạng."
Ôn Dạng tương tác với khán giả trước, vừa lên đã hỏi rất nhạy cảm: "Có chút tò mò, gần đây ngôi nhà mà các bạn hâm mộ có sập phòng không?"
Khán giả rất phối hợp, hét lớn: "Không!"
Ôn Dạng nghe vậy gật đầu, không nhìn ra buồn vui: "Vậy thì tốt lắm."
Gần đây số nghệ sĩ sập phòng thực sự đã giảm, cả tháng trời không có một người sập phòng nào.
Khách mời chen ngang, thích hóng hớt, hùa theo: "Cô giáo Ôn, cô vui hay buồn vậy?"
Ôn Dạng tỏ ra rất nghiêm túc, giọng điệu chính nghĩa: "Cô nói gì vậy?"
"Nhà của mọi người vững như bàn thạch, tôi chắc chắn là vui rồi, tôi có phải là loại người chỉ sợ thiên hạ không loạn không?"
Lúc này, một khán giả ngồi ở hàng ghế đầu nói: "Nhưng một thần tượng nhỏ mà tôi hâm mộ, cảm thấy có nguy cơ sập phòng..."
Giọng nói của khán giả thực ra không lớn nhưng lại khá gần sân khấu, Ôn Dạng cũng kịp thời bắt được, Ôn Dạng quyết đoán, thốt ra: "Nhắn tin riêng cho tôi!"
Mọi người: "..." Thần thái và biểu hiện của cô đã nói lên tất cả.