Vỗ tay ăn mừng, vui lắm đấy, vui vì lại có thêm một công ty phim ảnh rác rưởi vô lương tâm sập phòng.
Lời hay khó khuyên kẻ muốn chết.
Dù sao Ôn Dạng cũng đã nói rồi, không nghe thì thôi.
Ôn Dạng lại kể thêm một số chuyện thú vị trong công ty, nói về một số điều mình đã thấy, cuối cùng Ôn Dạng cảm thán: "Rất vui khi được cùng mọi người chứng kiến phong khí của giới này đang ngày càng tốt hơn nhưng muốn hoàn toàn tốt lên vẫn là một chặng đường dài, bạn, tôi, mọi người cùng nhau nỗ lực."
"Tôi vẫn có thể tiếp tục, rất phấn khích." Ôn Dạng nói đến đây thì nở một nụ cười tươi.
Cô sẽ luôn để mắt đến những người sập phòng đang ẩn núp, bất kể ngày đêm, không bao giờ ngừng nghỉ.
Người ngoài tưởng rằng Ôn Dạng đã thành công, còn làm ông chủ của một công ty lớn, sự nghiệp khởi sắc thì sẽ dừng bước chân săn lùng những người sập phòng?
Ôn Dạng tham gia chương trình tấu hài một lần nữa chính là muốn nói với họ.
Không dừng lại được, cả đời này đều không dừng lại được.
Cẩn thận một chút, nếu không thì cứ mãi mãi đừng để lộ chân tướng trong rãnh nước, một khi bị Ôn Dạng phát hiện thì dù xa đến mấy cũng phải trừng trị.
Ôn Dạng cúi chào khán giả, lời kết thúc là——
"Tôi là Ôn Dạng, là một người hâm mộ bình thường đã thất vọng."
...
"Em gái đi ăn lẩu!"
"Quản lý hỏi chúng ta muốn ăn lẩu gì..."
Ôn Dạng vừa ghi hình xong chương trình tấu hài đã được các đồng nghiệp trong công ty xưởng phim vây quanh đưa đến quán lẩu, mọi người ồn ào náo nhiệt, rất vui vẻ.
Ôn Dạng tự chọn: "Lẩu cay."
Trước đó đã định rồi, hôm nay mọi người tụ tập ăn uống, ngay gần đài truyền hình.
Lâm Tụng, Hướng Vân Hạc, Phùng Lỗi, Phó Linh bọn họ đều đến, Ôn Dạng vốn định mời mọi người nhưng Hướng Vân Hạc nhất quyết đòi trả tiền.
Hướng Vân Hạc và Lâm Tụng đã lâu không gặp, hai người gặp nhau đều tranh thủ thời gian quan sát đối phương.
Hướng Vân Hạc phát hiện cúc áo sơ mi của Lâm Tụng mở một cúc, trước đây Lâm Tụng luôn cài hết cúc.
Còn Lâm Tụng cũng nhận ra gần đây Hướng Vân Hạc hẳn là đã tăng cường tập thể hình, cách lớp áo cũng có thể cảm nhận được cơ bắp cuồn cuộn bên dưới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuyen-gia-chong-sap-phong-gioi-giai-tri/chuong-369.html.]
"..."
Hai người lần này chỉ nhíu mày một cái rất nhỏ, không còn đối đầu gay gắt nữa.
Thái độ của Ôn Dạng đã rất rõ ràng, tâm tư của cô đều đặt vào việc chỉnh đốn giới giải trí, bây giờ chỉ mới đạt được thành công giai đoạn đầu, tương lai còn phải tiếp tục nỗ lực.
Bọn họ không thể gây thêm phiền phức cho Ôn Dạng.
Hướng Vân Hạc và Lâm Tụng bận rộn trước sau, Lâm Tụng rửa đồ ăn cho Ôn Dạng, Hướng Vân Hạc thì mang nước ngô nóng đến cho Ôn Dạng và những người khác.
Ôn Dạng chào hỏi mọi người: "Cứ thoải mái ăn, không cần để ý đến tôi."
Lúc Ôn Dạng đang rửa tay giữa chừng, giọng nói của hệ thống đột nhiên vang lên, [Ký chủ, kỳ thực năng lượng sau này đã đủ, tôi cũng có thể hóa hình.]
[Cô có thể tùy ý tùy chỉnh hình tượng của tôi, tôi có thể có đôi mắt của Hướng Vân Hạc, cơ n.g.ự.c của Lâm Tụng...]
Ôn Dạng không ngờ hệ thống còn có bản lĩnh như vậy, nghe có vẻ hơi lợi hại nhưng Ôn Dạng đã ngăn nó lại.
"Cậu muốn có hình người à?" Hệ thống muốn có hình người sao?
Hệ thống đưa ra câu trả lời chân thực, [Không phải, tôi không có nhu cầu này, chỉ là nếu ký chủ cần thì được.]
Ôn Dạng biết hệ thống không muốn nên cô cũng lắc đầu: "Không cần, tôi không cần." Cô không có nhu cầu này, làm những thứ không thiết thực đó làm gì.
Ôn Dạng nói với hệ thống: "Hệ thống ơi, không bằng làm chút gì đó thiết thực, cho nổ ra vài đạo cụ ngón tay vàng chẳng hạn."
Cô gái nhỏ tham lam xoa xoa tay.
Hệ thống: [...]
Ôn Dạng quay lại chỗ ngồi, trong phòng ấm áp, lẩu sôi sùng sục, những người bạn ưu tú có lý tưởng đều ở bên cạnh, còn có một hệ thống mà chỉ mình cô biết.
Ôn Dạng giơ cốc nước trái cây, cụng ly với mọi người: "Cảm ơn những người bạn tốt của tôi."
Hàng chục chiếc cốc va vào nhau, cùng với tiếng cười nói vui vẻ.
Uống cạn ly này, tiếp tục phấn đấu.
Ôn Dạng nhìn ra ngoài cửa sổ, cô ấy nheo mắt: "Ngày mai chắc chắn sẽ là một..."
Trong đầu Đới Hồng Tịnh đã tự động nối tiếp nửa câu sau cho Ôn Dạng, kiểu như ngày nắng đẹp chẳng hạn.
Ngay sau đó liền nghe thấy câu tiếp theo đầy mong đợi của Ôn Dạng: "Ngày tốt để săn lùng những người sập phòng."