Đoàn Duy lạnh lùng  một tiếng: "Cái ‘giúp’ của cô là chỉ việc hơn nửa đêm đèn đóm  bật, mặc cái thứ đồ chẳng che  gì  và xịt loại nước hoa Đào Đào  dùng  đó lẻn  phòng , lẳng lơ gọi ‘Đoàn Duy, em  ’  hả? Cô Nguyễn, dịch vụ chăm sóc  của cô độc đáo thật đấy. Ai   chắc còn tưởng cô  trong ngành nghề đặc thù nhỉ?"
 
 
Lời  thẳng thừng  sâu cay,  hề nể mặt chút nào.
 
 
Má Nguyễn Miên tựa như ăn mấy phát tát, nóng rát đỏ bừng.
 
 
"..."
 
 
Nguyễn Miên còn định giải thích thêm nhưng bố  nghiêm nghị quát: "Thôi! Còn ngại  đủ  hổ ? Mau cút về phòng  ."
 
 
Nguyễn Miên kinh ngạc  thái độ của bố  lắm. Nó  hiểu,  ngoài xỉ vả nó thì thôi,  cả bố  cũng đối xử như thế với nó.
 
 
Là bởi vì bố   dám đắc tội Đoàn Duy chứ , ông  còn nung nấu ý định hợp tác  ăn với   mà.
 
 
Cuối cùng Tống Diễm   khuyên nhủ: "Miên Miên,  thôi con. Trông con thảm thương cỡ nào , nhanh nhanh  tắm rửa."
 
 
"Vâng." Nguyễn Miên  đến thở   .
 
 
Trước khi rời khỏi phòng, nó còn trừng  một cái, ánh mắt đầy vẻ  cam tâm và oán hận,   xu thế sẽ ngóc đầu trở .
 
 
 giơ tặng nó một ngón giữa,  khẩu hình từ ‘Phắn!’.
 
 
Chờ Nguyễn Miên và Tống Diễm  , bố   rối rít xin  Đoàn Duy: "Ngại quá, Đoàn Duy. Tại bác dạy bảo   nên Nguyễn Miên mới   chuyện    hổ thế . Cháu yên tâm, ngày mai bác nhất định sẽ cho nó một trận."
 
 
Dối trá thật đấy!
 
 
Nguyễn Miên  thể   chuyện  rõ ràng là nhờ công sức dạy dỗ của bố  mà.
 
 
Đoàn Duy thờ ơ : "Cháu mệt  ạ."
 
 
Bố   hiện tại Đoàn Duy  bài xích  nên  nấn ná ở  thêm,  bộ  tịch dặn dò ‘nghỉ sớm chút’  rời .
 
 
Chờ bố  khuất bóng là vẻ dửng dưng  mặt Đoàn Duy biến mất trong tích tắc,  tủi   : "Đào Đào, khó chịu quá  mất! Phòng   mùi nước hoa gay mũi của em họ em thôi."
 
 
Cặp mắt hoa đào của  phản chiếu ánh đèn óng ánh, trông  đáng thương  đáng yêu.
 
 
Đoàn Duy  ,  mặt  khác thì khách khí lễ phép nhưng vẫn   phần xa cách. Nhất là với mấy   ghét, tính khí cứ  gọi là hết sức thất thường.
 
 
  mặt , Đoàn Duy tựa như một bé nhím nhỏ cụp hết gai xuống, chỉ lộ  cái bụng trắng trẻo mềm mại đáng yêu.
 
 
Đối diện với dáng vẻ  của , tim  mềm nhũn.
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuyen-gia-tham-dinh-tra-xanh/10.html.]
"Anh sang phòng em ngủ ."
 
 
"Được."
 
 
Đoàn Duy  chầu chực sẵn từ lâu, thấy  gật đầu  lập tức nhảy khỏi giường.
 
 
Anh : "Làm  bây giờ đây Đào Đào? Anh  thể xa em  . Không  em bên cạnh  trằn trọc mãi  ngủ nổi."
 
 
Giọng điệu rầu rĩ nhưng trong mắt  mang ý  như kiểu  thể sống thiếu  là một chuyện  đáng tự hào.
 
 
 mỉm : "Thế giờ   thể ngủ ngon  nhé."
 
 
Thật  chính  cũng  chút  nỡ xa , nếu  thì sẽ  nửa đêm còn vác gối  tìm.
 
 
15.
 
 
Sau khi về đến phòng, hai chúng  đều  buồn ngủ nên dứt khoát đắp chăn trò chuyện  trời  biển.
 
 
Đoàn Duy : "Đào Đào, nhà em   quá thiên vị em họ  ? Nhất là bà nội, cả em trai em nữa."
 
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
 
"Bởi vì Nguyễn Miên từng cứu mạng bà nội và Nguyễn Thành."
 
 
Khi còn bé, một  đám con nít chúng  cùng   ngoài chơi.
 
 
Nguyễn Miên bảo  và chị cả cứ  mua kẹo , nó  thể trông em một .
 
 
Không ngờ thằng em  trượt chân rơi xuống nước, cuối cùng  Nguyễn Miên cứu.
 
 
Vì thế, Nguyễn Miên thành đại ân nhân của cả nhà. Còn  và chị  mắng té tát rằng chỉ suốt ngày để ý đến ăn, suýt chút hại em trai c.h.ế.t yểu.
 
 
Một  khác, bà nội dẫn chúng   ngoài ăn. Chẳng    mà bà ăn nhầm  bơ lạc  lên cơn khó thở. Thường ngày bà luôn mang thuốc giãn phế quản, trùng hợp là chỉ     quên ở nhà.
 
 
May mắn , đứa bé săn sóc chu đáo ấm áp như áo bông nhỏ Nguyễn Miên một mực nhớ bà  bệnh nên mang thêm thuốc dự phòng.
 
 
Có thể  cái mạng của bà nội và em trai  là nó kéo về.
 
 
Sau hai chuyện , Nguyễn Miên triệt để biến thành con cưng  gì  nấy trong gia đình,  cả nhà nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa.
 
 
Đoàn Duy cau mày: "Trùng hợp quá thể  luôn,  khác   chuyện là nó xuất hiện tựa vị cứu tinh liền."
 
 
" là  trùng hợp, nhưng  lâu lắm  nên  truy cứu cũng khó."
 
 
Không   và chị cả  từng hoài nghi cả hai vụ việc đều do Nguyễn Miên gây  nhằm đẩy chị em   rìa để nó  cả nhà cưng chiều.