Ngay  đó, Diệp Bất Phàm và Tiêu Thiên Sương  một  nữa tiến  Thí Luyện Không Gian, đồng thời chọn chế độ đối chiến. Sau khi trận đấu chính thức bắt đầu, hai    hề giao chiến kịch liệt, bất phân thắng bại như  mà trái  còn xích  gần , Diệp Bất Phàm bắt đầu truyền thụ chiêu thức siêu mạnh mang tên "Quy Phái Khí Công"!
 
Ngay lúc , những  vây xem bên ngoài cũng trố mắt , dán chặt mắt  màn hình lớn, theo dõi từng động tác của Diệp Bất Phàm, sợ bỏ lỡ bất kỳ chi tiết nào.
 
Cùng lúc đó, tại phủ thành chủ, Tiêu Hàn đột nhiên nhận  một tin nhắn cầu cứu khẩn cấp từ Lạc Dương Thành. Anh   dám chậm trễ chút nào, lập tức gọi Diệp Phong đến, chuẩn  cùng   xử lý việc .
 
Chẳng mấy chốc, Diệp Phong  triệu hồi Cân Đẩu Vân,  cùng Tiêu Hàn bước lên đám mây, lao vút về phía Lạc Dương Thành. Không lâu , họ  đến bầu trời Lạc Dương Thành.
 
Từ  cao  xuống, chỉ thấy ở cổng Đông Lạc Dương Thành, hầu như tất cả cường giả hàng đầu trong thành đều  tụ họp. Còn cách đó vài trăm dặm về phía , liên tục  những tiếng động lớn như động đất truyền đến, tựa như một ngọn núi hùng vĩ đang chầm chậm di chuyển về phía Lạc Dương Thành!
 
Diệp Phong và Tiêu Hàn cưỡi Cân Đẩu Vân từ  trời chậm rãi hạ xuống, giống như hai ngôi  sáng chói rơi xuống trần gian, thu hút ánh mắt của tất cả    tường thành.
 
Mọi  đều mở to hai mắt, há hốc mồm kinh ngạc, tựa như cằm sắp rớt xuống đất. Họ  từng nghĩ rằng,    thật sự  thể… ừm… cưỡi mây đạp gió! Chẳng lẽ đây   là thủ đoạn của thần tiên trong truyền thuyết ?
 
Tiêu Hàn thấy   bộ dạng như ,  khỏi bật  nhẹ: "Này ! Cằm các vị sắp rớt hết  đó!"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuyen-sinh-thanh-meo-linh-khi-khoi-phuc-ban-hop-mu/chuong-169-nguy-co-thanh-lac-duong.html.]
Nghe thấy giọng  của Tiêu Hàn,   mới chợt bừng tỉnh như  thoát khỏi giấc mộng, nhưng  mặt vẫn tràn đầy vẻ khó tin.
 
Lúc , một lão giả tóc bạc phơ, tinh thần quắc thước từ trong đám đông bước , ông đưa ngón tay run rẩy chỉ  Cân Đẩu Vân, giọng  khàn khàn hỏi: "Cái... cái ... nếu    nhầm thì đây hẳn là một đám mây nhỉ! Hai vị rốt cuộc   cách nào để cưỡi mây đạp gió như ?"
 
Lão giả  chính là nhân vật lãnh đạo thế hệ  của Lạc Dương Thành, tên là Ngụy Thanh Phong. Ông là một cường giả cấp Vương giả khác của Lạc Dương Thành, nay  công thành danh toại, lui về hưởng thụ cuộc sống an nhàn tuổi già, nhưng khi gặp  sự kiện trọng đại như ngày hôm nay, những tiền bối lão làng  vẫn sẽ xuất hiện đóng góp một phần sức lực của thế hệ .
 
Diệp Phong  thấy cảnh , vội vàng bước nhanh tới, chắp tay cung kính : "Ngụy lão, đây   là thuật cưỡi mây đạp gió gì cả, thực  nó chỉ là một loại phương tiện giao thông mà thôi, nhiều nhất là  thể chở hai  cùng bay, nhưng tốc độ bay thì khá nhanh."
 
Lúc , thành chủ Lạc Dương Thành là Lý Nhất Minh cũng   : "Sở hữu bảo vật như , khả năng cơ động của Trường An Thành các vị quả thực mạnh mẽ vô cùng! Vừa mới phát tín hiệu liên lạc mà chỉ trong vòng ba mươi phút, hai vị  đến đây !"
 
Nhớ    chi viện Trường An Thành, khi Lý Nhất Minh  đầu tiên  thấy Cân Đẩu Vân cũng  trố mắt kinh ngạc và kêu lên " khoa học". Lúc đó là Diệp Bất Phàm dẫn cháu gái  cưỡi Cân Đẩu Vân đến, cảnh tượng đó khiến tất cả    mặt đều kinh ngạc đến nỗi  thể khép miệng .
 
Tiêu Hàn vốn thẳng thắn, liền trực tiếp hỏi: "Tiếng động lớn như động đất  rốt cuộc là chuyện gì ?"
 
Lý Nhất Minh vẫy tay về phía một  phía ,  đó liền đưa một chiếc máy tính bảng đến. Sau đó, Lý Nhất Minh mở  một đống tài liệu. "Các vị xem cái  ! Đây là những bức ảnh chụp trong mấy ngày gần đây, và cái vật thể khổng lồ  đang tiến về phía Lạc Dương Thành của chúng !"
 
Mèo con Kute