6
 cá chắc, bố  và chú  trai   thù oán.
Ngồi  xe,  chống cằm   ngoài cửa sổ,  buồn bã.
Chú  là bố của Trình Cảnh Nguyên, bố    thù với bố  , bố  mua đồ chơi cho .
Vậy nên  cũng  thù với Trình Cảnh Nguyên.
 bĩu môi, tuy    chơi với  , nhưng    chủ động cầu hòa...
"Dao Dao, bố  cho con , ở trường mẫu giáo con  tránh xa thằng nhóc  ."
"Mới bây lớn mà  đòi ôm hôn con gái nhà   ."
 nghiêm túc gật đầu, tỏ vẻ  hiểu.
7
Hôm  đến trường,   chào tạm biệt  bước  lớp, Trình Cảnh Nguyên  bám sát .
 cảnh giác lùi  xa, giữ  cách với  .
"Dao Dao..."
Cậu   theo,  nắm lấy váy , tay  đưa     đánh một cái bốp.
Bàn tay nhỏ bé của   nhanh chóng đỏ ửng lên,     khống chế  lực tay, sợ   ,  chột  ngẩng đầu .
Kết quả   chỉ ôm tay, mím chặt môi, vẻ mặt đáng thương  , mắt rưng rưng nhưng  .
"Dao Dao  thích tớ ."
Cậu  tự  với chính , chắc là nhận        theo, nên  tìm ghế  xuống,     theo nữa.
8
Tuy   theo, nhưng   thể cảm nhận    đang  .
Hoặc  đúng hơn là,   đang  theo  từ xa.
    lảng vảng  mặt ,  cũng mặc kệ  .
Trình Cảnh Nguyên  theo  cả ngày.
Ăn sáng,    ở chỗ xa  nhất, nhưng   tập trung ăn, cứ  chằm chằm  .
Lên lớp,   bàn đầu tiên,    bàn cuối cùng,    đầu   thấy vẻ mặt đáng thương của  .
Ra sân hoạt động,  và Lý Phỉ chơi trò chơi,   cũng  dám tham gia, chỉ  từ xa  chúng .
"..."
  bất lực, chuyện quái gì thế .
9
Ăn trưa xong, đến giờ ngủ trưa, giường của Trình Cảnh Nguyên ở cạnh , cô giáo dỗ chúng  ngủ xong  tắt đèn   ngoài, trong phòng học lớn yên tĩnh  một tiếng động.
  ngủ , ôm búp bê của  ngẩn ,   Trình Cảnh Nguyên cũng  ngủ, vì  thấy chăn của   cứ động đậy.
Cậu  trốn  chăn, chắc là đang , nhưng  dám  thành tiếng, chỉ lặng lẽ lấy gối lau nước mắt.
 thở dài, thật sự bó tay với  .
  dậy khỏi giường, kéo    khỏi chăn.
Quả nhiên, khuôn mặt nhỏ nhắn của    nước mắt,  nấc lên từng hồi, đôi mắt to đỏ hoe.
Thấy mặt ,   sững , một giọt nước mắt to như hạt đậu rơi  khỏi khóe mắt, rơi  tay .
Vẻ mặt   hoảng loạn, lo lắng  giải thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuyen-tinh-tu-mau-giao-den-truong-thanh/p2.html.]
 bịt miệng   ,  cho    chuyện.
 leo xuống giường, chân trần chạy về phía tủ đựng cặp sách của các bạn nhỏ.
 kiễng chân, lấy cốc nước của   từ trong hàng cốc nước,   khệ nệ chạy về giường.
 dúi cốc nước  miệng  .
"Uống."
Trình Cảnh Nguyên ngơ ngác, uống vài ngụm nước.
Haizz,   thấy đứa trẻ nào   như  ,  lâu như  chắc chắn là khát nước ,  uống nước nhỡ ngất xỉu thì khổ.
Đợi   uống nước xong,  đậy nắp cốc , đặt sang một bên.
"Nằm xuống."
Cậu  ngoan ngoãn  xuống gối,  đắp chăn cho  , đưa tay lau khô nước mắt  mặt  .
"Được , ngủ ."
 vỗ nhẹ lên    qua lớp chăn,    lâu như , vốn  mệt ,  dỗ dành một chút,   lập tức ngủ  .
Nhìn khuôn mặt búng  sữa của  ,  mỉm .
Cảm giác, còn thú vị hơn búp bê.
10
Sau đó,  cũng  từ chối Trình Cảnh Nguyên nữa,   luôn lẽo đẽo theo  , im lặng   gì.
Chỉ là mỗi khi tan học, bố  luôn  chằm chằm  đôi tay đang nắm chặt của  và Trình Cảnh Nguyên với ánh mắt như  g.i.ế.c .
Hôm đó,  giờ  chơi,  chơi mệt ,  ở bậc thềm  cửa tòa nhà học thở dốc, Trình Cảnh Nguyên  bên cạnh .
Cậu  ghé sát , cẩn thận tựa đầu  vai .
 cúi đầu   .
"Cậu  gì đấy."
 hỏi.
"Dao Dao,  sẽ luôn chơi với tớ chứ."
Cậu  ngẩng đầu lên, trong mắt phản chiếu hình bóng của .
   gì,   mắt  , cảm giác như  cuốn  trong đó.
 gật đầu.
Trình Cảnh Nguyên mở to mắt, nở một nụ  rạng rỡ.
11
"Hứa Giai Dao, em  ngoài một chút."
Trong lớp học ồn ào,  đang cắm đầu  bài, cô giáo chủ nhiệm xuất hiện ở cửa , lớp học lập tức yên tĩnh.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
"Vâng ạ."
 đậy nắp bút,  dậy chỉnh  quần áo, bước  cửa.
Cổ tay đột nhiên  ai đó nắm lấy,   đầu  khó hiểu  Trình Cảnh Nguyên.
"Làm gì đấy."
"Dây chun của  rơi ."
Cậu  nhặt dây chun rơi  đất lên, buộc  cho ,    vẻ ngoan ngoãn.
 véo má  : "Cậu đừng  đắc ý."