12
"Cô ơi, cô tìm em ạ."
  đến bên cạnh bàn  việc của cô giáo chủ nhiệm, cô giáo là một phụ nữ lớn tuổi, đeo kính gọng đen, nghiêm khắc  .
"Hứa Giai Dao, cô thấy dạo  em và Trình Cảnh Nguyên   cùng ."
"Nam nữ ở tuổi các em  dễ nảy sinh tình cảm với đối phương, cô  nhắc nhở em, bây giờ là giai đoạn quan trọng, các em nên tập trung  việc học."
"Cô ơi, em và Trình Cảnh Nguyên   gì  ạ, chúng em từ nhỏ  lớn lên cùng , chỉ là bạn bè bình thường thôi."
 nghiêm túc giải thích, nhưng cô giáo chủ nhiệm rõ ràng  tin.
"Thôi  , đừng   mấy lời  nữa."
" mà..."
"Bây giờ em  cùng bàn với Trình Cảnh Nguyên đúng , về đổi chỗ , đổi với Lộ Nhân Nghĩa."
"Về lớp , sắp đến giờ học ."
 mím môi, gật đầu   ạ.
Trở  lớp học,  gục xuống bàn ủ rũ.
"Sao , bà cô Châu tìm   gì."
Trình Cảnh Nguyên kéo tay áo , ghé sát  hỏi.
  đầu sang   , buồn bã :
"Cổ  hai đứa  yêu đương."
"..."
"Cậu đừng để ý đến cổ, cổ cứ tẻn tẻn ,  cũng  mà."
Nhìn khuôn mặt  trai của  ,  thở dài.
"Nói thì  , nhưng mà..."
"Không  nhưng nhị gì hết, tiết Toán ,  trả sách Toán cho tớ."
 lấy  một chồng sách của   từ trong đống sách của , trả  hết cho  .
"?"
"Cậu  gì đấy."
Thu dọn sách vở của  xong,  đeo cặp sách lên, cầm cốc nước, trịnh trọng thông báo với  :
"Bạn học Trình Cảnh Nguyên, vì lý do cô giáo chủ nhiệm cấp hai của chúng  cho rằng chúng  yêu đương, nên  điều chúng   xa , bây giờ tớ  chỗ ."
 chỉ  chỗ  bên cạnh Tu Gia Minh, cúi đầu ngắm  vẻ mặt  thể tin nổi của  , hài lòng gật gật đầu.
"Tớ  đây, tạm biệt."
Cổ tay  nắm chặt,  thuận thế  sang,      vẻ mặt đáng thương đó.
, đây   chuyện   thể quyết định .
 chỉ  thể xoa đầu  , dứt khoát bỏ .
13
Tu Gia Minh là học sinh  đầu lớp chúng , trong mắt chỉ  học tập,  đổi chỗ  sang bên cạnh  ,      ngẩng đầu lên.
Một lúc  chuông reo, thầy giáo Toán bước  lớp bắt đầu bài giảng,   đến mức buồn ngủ díu mắt, đầu cứ gật gà gật gù.
Đang thực hiện "động tác gõ đầu",  cảm thấy trán  va  một bàn tay mềm mại, sợ hãi vội vàng ngẩng đầu lên.
Tu Gia Minh một tay ghi chép, một tay đặt lên bàn ,    liếc   lấy một cái.
"Nghe giảng , thầy giáo Toán  thấy   đấy."
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
 vội vàng gật đầu, ghé sát  xem đến trang nào ,  lật sách Toán theo.
Một tiết học nhanh chóng kết thúc, tiết  còn một chỗ kiến thức  hiểu,  vỗ vai Tu Gia Minh, đẩy vở cho  .
Cậu  chỉ liếc  một cái,  cầm bút  xoèn xoẹt vài dòng.
"Lại đây nào, xa thế   tớ dạy  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuyen-tinh-tu-mau-giao-den-truong-thanh/p3.html.]
"Ồ ồ, đến đây."
 dịch ghế  gần   một chút.
Cậu  giảng giải chỗ kiến thức đó  chi tiết,     là học  chăm chỉ,  lập tức hiểu .
"Hóa  là , tớ hiểu , cảm ơn ."
"Không  gì."
 lấy vở về,    cúi đầu  bài tập tiếp.
"Trình Cảnh Nguyên,   thù oán gì với cây bút  ."
Lộ Nhân Nghĩa  cây bút bi  bẻ gãy, rùng  một cái.
Trình Cảnh Nguyên  để ý đến  ,  chằm chằm  bóng lưng của Tu Gia Minh và Hứa Giai Dao phía .
14
"Dao Dao, lát nữa chúng  cùng  căn tin nhé."
"Ừ."
 và Lý Phỉ dựa  lan can bên cạnh sân vận động  chuyện.
Đây là tiết Thể dục, thầy giáo cho chạy một vòng  tự do hoạt động.
Các bạn nữ đều túm tụm  chơi với , các bạn nam thì tụ tập  chơi bóng rổ.
"Dao Dao  xem, trong đám con trai , Trình Cảnh Nguyên vẫn  trai nhất."
"Đáng tiếc,   là của  ."
"Cậu đừng  bậy, tớ   cô giáo chủ nhiệm gọi lên đấy."
Nghe Lý Phỉ  thế,   về phía sân bóng rổ, liếc mắt một cái  thấy Trình Cảnh Nguyên mặc áo thi đấu màu đỏ.
Cậu  ngẩng đầu uống nước, ánh nắng chiếu rọi lên   , khuôn mặt trắng trẻo, một thiếu niên tràn đầy sức sống.
"Này Tu Gia Minh, tiết Thể dục thì đừng học nữa,  chơi bóng cùng ."
 thuận thế  sang, thấy Tu Gia Minh đang  một   ghế dài,  đùi vẫn còn quyển vở bài tập   xong lúc tan học.
"Sao    gì... Ê    đấy."
Trình Cảnh Nguyên  đến  mặt Tu Gia Minh, giật lấy quyển vở bài tập của  .
Tu Gia Minh lúc  mới ngẩng đầu lên,   .
"Cậu  gì đấy."
Trình Cảnh Nguyên  lạnh: "Tu Gia Minh,   dám đấu bóng rổ với tớ ."
"Tớ   hứng thú với bóng rổ."
Cậu  cau mày,  dậy định giật  quyển vở bài tập.
Trình Cảnh Nguyên giấu tay   lưng, định  vài câu chế giễu.
"Trình Cảnh Nguyên! Cậu đang  gì đấy."
Thấy Trình Cảnh Nguyên giật vở bài tập của Tu Gia Minh,  vội vàng chạy về phía sân bóng rổ.
 giật  quyển vở bài tập từ tay Trình Cảnh Nguyên, trả  cho Tu Gia Minh.
"Không  bắt nạt bạn."
 cau mày, khó chịu  Trình Cảnh Nguyên.
Lần     còn   vẻ đáng thương nữa,   mím chặt môi, vẻ mặt tức giận.
"Cậu bênh   đúng  Hứa Giai Dao, hai  mới  cạnh   bao lâu mà   bênh vực   ?"
"Chỉ là dạy  vài bài tập thôi mà, tớ cũng  thể dạy ."
Nói  mắt    đỏ lên,  thấy đôi mắt to của   sắp rơi nước mắt đến nơi, vội vàng :
"Cậu tự về kiểm điểm bản  .”
Rồi kéo Lý Phỉ bỏ .
Đương nhiên,       mặt nhiều bạn như .   ,   sẽ   nữa.  ở đây,   sẽ thấy tủi .