15
"Dao Dao, tớ về nhà  nhé, mai gặp."
"Bye bye."
 thu dọn sách vở xong,  đầu   Trình Cảnh Nguyên đang dựa  cửa .
Cậu  cúi đầu nghịch máy chơi game, dỗi  thèm  chuyện với .
 đành đeo cặp sách lên,  ngang qua mặt  .
"Đi thôi."
Cậu   theo  , giữ  cách một mét.
Trước khi  tiểu học, nhà Trình Cảnh Nguyên chuyển đến ở cạnh nhà . Ngày chuyển nhà, bố   còn cố ý đốt pháo hoa  cửa nhà .
Bố    thấy mặt chú   bực bội,  gì đến chuyện  hàng xóm. Bố  còn lắp một cái rổ bóng rổ  bức tường ngăn cách giữa hai nhà, ngày nào cũng ở nhà luyện tập.
Kết quả, nhà bên cạnh  kịp phản ứng, nhà tầng   lên nhà  khiếu nại.
 và Trình Cảnh Nguyên  càng thêm . Bố    thường xuyên   nhà. Có   ở nhà một  thấy chán nên sang gõ cửa nhà  , phát hiện nhà     nhiều đồ ăn ngon,  còn nhiều đồ chơi nữa, từ đó   thích sang nhà   chơi.
Quan trọng nhất là, Trình Cảnh Nguyên  tranh xem tivi với , còn bố  thì .
Vì là hàng xóm,  khi  tiểu học, chúng  luôn cùng  về nhà. Cậu  giúp  xách cặp,  sẽ mua hai cây kẹo mút ở cửa hàng tạp hóa đối diện trường, nhét một cây  miệng  .
  bao giờ giữ  cách một mét như bây giờ.
"..."
Trường học cách nhà  xa,  còn  kịp nghĩ  cách dỗ dành thì  về đến nhà. Ban đầu định cất cặp sách xong  mới sang dỗ  , kết quả  mở cửa nhà,   thấy tiếng cửa bên cạnh đóng sầm  cái đùng.
 thở dài, chạy  phòng, lục cặp lấy chìa khóa dự phòng của nhà  , mở cửa.
Vừa  cửa  thấy Trình Cảnh Nguyên cuộn tròn  ghế sofa,  nhúc nhích,  chằm chằm  tivi như  mất hồn.
  đến,  xuống cạnh  .
Trình Cảnh Nguyên    rằng, vùi mặt  con ngỗng bông  tặng  ,  chịu ngẩng lên.
 kéo   dậy, dứt khoát xoay mặt   ,  đó hai tay dùng sức nắn bóp mặt  .
Khuôn mặt trắng trẻo của   nhanh chóng   véo đến mức đỏ bừng.  càng sờ  ,   càng tủi . Không bao lâu, mắt    đỏ hoe, mím môi  .
"Quỷ  nhè."
 đưa tay che mắt  , cảm nhận nước mắt ấm nóng của   chảy qua kẽ tay.
Tuy hồi nhỏ  từng   thích con trai  ,   cũng thực sự  sửa , nhưng   tại , Trình Cảnh Nguyên ở  mặt , luôn  dễ .
 cũng dần dần chấp nhận,  lẽ là vì     trong vòng tay  quá nhiều  .
Giống như bây giờ,   ôm , vùi mặt  hõm cổ , uất ức oán trách.
"Tất cả là tại  hết, ai bảo   bênh vực  ."
"Cậu giành vở bài tập của    mà."
"Tớ chỉ, tớ chỉ  rủ   cùng chơi bóng rổ thôi."
"Bớt giả vờ , tớ  ngu đến mức  hiểu  nghĩ gì. Nói ,   bắt nạt  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuyen-tinh-tu-mau-giao-den-truong-thanh/p4.html.]
"Còn chẳng  hôm nay  gần gũi với   ."
"Làm gì , chỉ là bạn cùng bàn giao lưu  thiện thôi mà."
"Tớ cũng  thể dạy  những bài toán đó,   thể hỏi tớ."
 đẩy   , nghiêm túc nhắc nhở.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
" chúng   còn là bạn cùng bàn nữa,  tiện."
Cậu  thuận thế dựa  vai , ngón tay quấn lấy đuôi tóc .
"Cậu đừng tìm   nữa, muộn nhất là ngày , tớ nhất định sẽ đổi chỗ cho  về."
  nỡ    thất vọng. Ánh hoàng hôn chiếu  từ cửa sổ,  ngáp một cái, gối đầu lên đầu  , dần dần chìm  giấc ngủ.
Cảm nhận    bế  đặt lên giường,   còn sức lực để mở mắt, cũng chẳng còn sức lực để đẩy cái đầu đang hôn lên mặt  .
Thôi kệ, dù  cũng    nào lạ.
 
16
Không  Trình Cảnh Nguyên  dùng cách gì,  ngờ cô giáo chủ nhiệm  đổi chỗ cho  về thật.
 và Trình Cảnh Nguyên  bạn cùng bàn cho đến khi  nghiệp. Thời gian trôi nhanh thật, chớp mắt chúng   là học sinh cấp ba .
Ngày đầu tiên khai giảng,  mặc đồng phục mới, xoay vòng vòng  gương,  quên khen ngợi Trình Cảnh Nguyên đang dựa  tường bên cạnh vài câu.
"Nam thần ,  thật là  trai."
Cậu  , kéo cổ áo    ngoài.
"Này  ,   gì , tớ còn  buộc tóc xong."
"Đừng  chưng diện nữa, tớ   ngày đầu tiên khai giảng   muộn."
"Vậy   thể   mà."
"... Cậu cũng   phép muộn."
Trình Cảnh Nguyên thực sự  trưởng thành, cả về chiều cao lẫn suy nghĩ.
Trẻ con tuổi dậy thì vốn dĩ lớn  nhanh, rõ ràng lúc thi chuyển cấp   chỉ cao hơn  nửa cái đầu, bây giờ chắc... tóm  chắc chắn cao mét tám mươi lăm .
Lý Phỉ ,   càng ngày càng giống nam thần học bá lạnh lùng trong tiểu thuyết.  cũng nhận ,   càng ngày càng ít , ngay cả với những  bạn  bên ngoài, cũng  ít khi  chuyện.
Cũng  còn  nũng với  nữa, cứ   trẻ con. Hơn nữa,  phát hiện,   càng ngày càng thích quản .
Haizz, nhớ thằng nhóc  nhè đáng yêu ngày xưa quá .
 đang hoài niệm thì  bên cạnh bỗng chọc  hai cái.   sang, ánh mắt dò hỏi cô   chuyện gì .
"Chào , tớ là Phương Tư Điềm, còn ?"
"Hứa Giai Dao."
Phương Tư Điềm trợn tròn mắt, kích động : "Cậu chính là Hứa Giai Dao, tớ  từng   về ."
Danh tiếng của   vang xa đến   ?     bây giờ, ai bảo  xinh  như tiên nữ, nổi tiếng cũng là chuyện bình thường.
"Cậu là bạn gái của Trình Cảnh Nguyên!"
"..."
Ồ, hóa     nổi tiếng .