lấy khăn lau mồ hôi  mặt  ,   dựa  lan can, ngẩng đầu  .
"Nước của  đây."
 đưa nước cho  , thấy   nhận lấy định buông tay thì    nắm chặt cổ tay, kéo  gần.
 đến gần  , ngẩn   hai giây.
"Bảo bối, đợi  thắng trận,  sẽ tặng quà cho em."
"Anh thắng  tại    tặng quà cho em."
Trình Cảnh Nguyên nhếch môi, đắc ý : "Vì  ."
Trận đấu   gì hồi hộp, lớp   giành giải quán quân, Trình Cảnh Nguyên là cầu thủ xuất sắc nhất.
Trên bục nhận giải,   trong biển    .
Cậu  ngay lập tức tìm thấy , ngoắc tay bảo   gần.
"Làm gì ?"
  xuống  mặt  , ngẩng đầu   mắt  .
"Em nhắm mắt   ."
 ngoan ngoãn nhắm mắt , cảm thấy cổ mát lạnh,  ngẩn .
"Được ."
Cậu   thẳng dậy,   như đang ngắm  tác phẩm của .
 cúi đầu, thấy  cổ   đeo một sợi dây chuyền bạc, mặt dây chuyền là một viên kim cương hình ngôi .
Trình Cảnh Nguyên chỉ  huy chương  cổ , vẻ mặt nghiêm túc.
"Huy chương của , tặng cho em. Em  cùng  giành nhiều chức vô địch như , bây giờ em là quán quân của  ."
 sững ,  đó cảm động,  ôm  .
"Hai   gì ,  đây chụp ảnh chung nào."
Bạn học của Trình Cảnh Nguyên đến kéo   chụp ảnh chung,   nhảy xuống bục nhận giải,  bên cạnh , đột nhiên nghĩ đến điều gì đó.
"Máy ảnh của em , em  mang theo ?"
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
 gật đầu, đưa máy ảnh cho  .
Cậu  cầm máy ảnh đưa cho  bạn học ,  chuyện với   một lúc.
"Nói gì ?"
"Anh , lúc nào em cũng chụp ảnh cho , lâu  chúng   chụp ảnh chung."
Cậu   cho  cơ hội phản ứng, vòng tay ôm lấy vai , chỉ  hướng máy ảnh.
"Nào, ba, hai, một, ."
Tách.
Bức ảnh lưu giữ khoảnh khắc .   bức ảnh  Trình Cảnh Nguyên đặt trong phòng khách, nâng mặt   lên hôn một cái.
19
Sinh nhật mười tám tuổi của Trình Cảnh Nguyên là  kỳ nghỉ hè  khi thi đại học.
 một tuần ,    mới lên đường  thi đấu ở tỉnh khác, vẫn  về.
Cậu  gọi điện thoại,  với  là  về kịp, bảo  đừng đợi  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuyen-tinh-tu-mau-giao-den-truong-thanh/p6.html.]
 ném điện thoại lên ghế sofa, vùi mặt  gối ôm hét lên.
"La hét cái gì, lớn  còn  lăn lộn  ghế sofa như con nít."
"Mẹ, Trình Cảnh Nguyên  tối nay    về ."
 lật ,   ghế sofa.
"Người    thi đấu mà, con  Trình Cảnh Nguyên xem,   như con suốt ngày nhàn rỗi, hết ăn  ."
 bĩu môi,  chấp nhận.
"Hừ, con cũng  việc gì để  . Hơn nữa, giỏi giang thì  , giỏi   cũng là của con thôi."
"Con  cái gì?"
"Không  gì,   gì, , con sực nhớ đồ của con để quên ở nhà bên cạnh, con sang đó một chút."
 bò dậy  giày, mở cửa nhà bên cạnh.
Vừa bật đèn,   nhoài lên ghế sofa vài giây, lúc đưa tay tìm điều khiển thì sờ thấy một khung ảnh.
Dưới ánh đèn,   rõ bức ảnh bên trong.
Là bức ảnh chụp chung tại giải bóng rổ ngày hôm đó,   ôm .
Nhìn một lúc, trong đầu  nhớ  từng chút từng chút một từ nhỏ đến lớn, sinh nhật mười tám tuổi của   dù thế nào  cũng  ở bên cạnh  .
Trong lúc nóng đầu,  đặt vé xe đến thành phố S,  một bộ quần áo , tùy tiện thu dọn đồ đạc,  xách túi gọi xe đến ga tàu.
Phong cảnh bên ngoài xe lướt qua  mắt , nơi chúng  ở cách thành phố S  xa,  hai tiếng  xe.  đến nơi thì trời  tối đen, nhảy xuống xe  khỏi nhà ga,  ở cổng ga tàu  mới nhận .
 căn bản   Trình Cảnh Nguyên ở .
Cậu   theo đoàn đến thi đấu,  chỉ  địa điểm thi đấu là Đại học S, còn bọn họ ở khách sạn nào thì    .
Không còn cách nào khác,  đành  gọi điện thoại cho  , ban đầu còn định tạo bất ngờ cho   nữa chứ.
"Alo, bất ngờ  Trình Cảnh Nguyên, đoán xem bây giờ em đang ở ."
"... Ý em là ?"
Gió đêm nhẹ nhàng thổi bay tà váy của ,  tìm một chỗ ít gió, hắng giọng định .
"Đoán xem nào."
"... Hứa Giai Dao, nếu để   bây giờ em đang ở ga tàu, thì em c.h.ế.t với ."
"Ấy chà, hôm nay là sinh nhật mười tám tuổi của , c.h.ế.t chóc cái gì chứ, em cũng là vì  chúc mừng sinh nhật  mà."
Cậu  nắm bắt  ý chính.
"Em đang ở ga tàu thật ?"
"Ở    quan trọng..."
"Hứa Giai Dao! Bây giờ   yên tại chỗ   nhúc nhích,     hết, em   bây giờ là mấy giờ  ?!"
 lặng lẽ đưa điện thoại  xa một chút,  giọng    tức giận,  thậm chí  thể tưởng tượng  dáng vẻ   đang nhảy dựng lên, vội vàng đồng ý.
Lúc Trình Cảnh Nguyên đến,  đang  xổm bên cạnh bồn hoa,  lưng về phía  ,   đang  gì.
"Em đừng tùy hứng như   , việc   nguy hiểm, em  ..."
Nghe thấy giọng  ,  giơ chiếc bánh kem lên, xoay  .
"Chúc mừng sinh nhật Trình Cảnh Nguyên."
Lời  của Trình Cảnh Nguyên nghẹn  trong cổ họng,   thắp nến lên , nhà ga buổi tối chỉ  vài ánh đèn lay lắt, còn  sáng bằng ngọn nến  tay .