Buổi họp đầu tiên diễn   sáng thứ Hai.
Đó là cuộc họp quan trọng về chiến lược phát triển mới,  sự tham dự của  ban lãnh đạo cấp cao.
 chọn một bộ váy trắng thanh lịch, điểm xuyết vài đường kẻ đen tinh tế,  thể hiện sự chuyên nghiệp,  toát lên vẻ quyền lực nhẹ nhàng.
 bước  phòng họp, thu hút  ánh .
"Xin giới thiệu, đây là chuyên gia Lâm Tiểu Nhã , chuyên gia tư vấn tài chính hàng đầu mà chúng  may mắn mời  về từ Mỹ." Trợ lý của Lục Thiên Hạo giới thiệu.
 mỉm  gật đầu với  , ánh mắt tự tin quét qua căn phòng.
Và ,  dừng  ở một góc.
Tô Tiểu Mạn.
Cô  đang  ở vị trí cuối phòng, với chiếc bảng tên "Trợ lý Phó Tổng giám đốc".
Vẫn vẻ ngoài ngây thơ, trong sáng với chiếc áo sơ mi trắng và váy dài màu pastel.
 đôi mắt , khi  thấy ,  lộ rõ vẻ kinh ngạc và hoảng sợ khó che giấu.
Cô  như  biến mất khỏi chiếc ghế.
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
 khẽ nhếch mép, một nụ   chạm đến mắt,    chỗ khác.
Buổi họp diễn  suôn sẻ.
 trình bày quan điểm và phân tích của  một cách sắc sảo, khiến  ít   gật đầu tán thưởng.
  thể cảm nhận  ánh mắt  rời của Tô Tiểu Mạn, đầy hoài nghi và thăm dò.
Khi buổi họp kết thúc,    lượt  khỏi phòng họp.
 đang thu dọn tài liệu thì một giọng  quen thuộc, đầy vẻ ngạc nhiên vang lên  lưng.
"Tiểu Nhã! Có  là  thật ?!"
  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-ban-than-tra-xanh-cua-toi/2.html.]
Tô Tiểu Mạn  đó, hai tay ôm lấy tập tài liệu  ngực, mắt mở to, vẻ mặt  mừng  tủi, diễn xuất  hảo.
"Trời ơi! Lâu lắm  gặp! Cậu về    với  một tiếng? Mình nhớ  lắm!" Cô  bước đến định nắm tay .
 nhẹ nhàng rút tay , đặt chiếc bảng tên "Lâm Tiểu Nhã - Cố vấn Cấp cao" lên bàn, giọng điệu bình thản, lịch sự nhưng đầy  cách: "Tô tiểu thư, bây giờ  là chuyên gia tư vấn  công ty mời về. Trong giờ  việc, hãy gọi  là chuyên gia Lâm ."
Tô Tiểu Mạn  dội một gáo nước lạnh.
Sắc mặt cô  thoáng chút tái nhợt, đôi mắt lập tức ngân ngấn nước,  vẻ  tổn thương: "Tiểu Nhã... Ý  là... chuyên gia Lâm... Mình...  quá bất ngờ nên thất lễ. Chúng  từng là bạn  mà..."
" là  từng."  ngắt lời, ánh mắt lạnh lùng.
" đó là chuyện của ba năm . Còn bây giờ, chúng  là đồng nghiệp.  đánh giá cao sự chuyên nghiệp trong công việc."
Nói ,     phản ứng của cô , xách cặp và bước  khỏi phòng họp.
 ,  lưng , Tô Tiểu Mạn đang   với ánh mắt hằn học và tức giận.
   ?
Đây mới chỉ là khởi đầu.
Vừa bước ,  chạm mặt một ánh mắt thâm thúy từ đầu  hành lang.
Lục Thiên Hạo đang  đó, dường như  chứng kiến  bộ.
Ánh mắt   lạnh lùng, khó hiểu, khiến lòng  khẽ rung động.
Anh  gật đầu với  một cái  nhẹ   .
Trận chiến đầu tiên,   giành chiến thắng nhỏ.
  vả mặt sự giả tạo của Tô Tiểu Mạn một cách lịch sự nhưng  kém phần đau đớn.
Những ngày tiếp theo, Tô Tiểu Mạn  hề chùn bước.
Cô  dường như  khôi phục  hình ảnh " bạn " trong mắt  , và  lẽ cũng để thăm dò lai lịch hiện tại của .
Sáng nào, cô  cũng mang một ly  sữa đến bàn  việc của , giọng điệu ngọt ngào: "Chuyên gia Lâm, hôm nay trời lạnh,  uống cho ấm bụng. Ngày xưa  thích vị  nhất mà."
  ly  sữa,   thẳng  mắt cô , mỉm : "Cảm ơn trợ lý Tô.  tiếc là khẩu vị của    đổi từ ba năm  . Giờ  chỉ uống cà phê đen  đường."