Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cửu Từ, con còn trẻ, vòng giải trí tàn khốc , con chỗ dựa, bối cảnh nên mới thử vai nữ ba. Trong tương lai, con thể phát triển ? Con đừng tùy hứng nữa, vẫn nên để cả mở một công ty cho con thì hơn."
Nếu là , Tô Phù Dung chỉ cần vài câu thể dễ dàng hướng suy nghĩ của Cố Thanh Nguyên theo ý . , bà tính sai.
"Dì, dì luôn chê bai con ? Con sẽ giống con, từng bước từng bước tạo dựng con đường của riêng ! Thời điểm con trở thành ảnh hậu, ba vẫn sánh bằng ! Mẹ hề dựa ai, bởi vì sự nỗ lực chính là núi dựa lớn nhất!"
Nga
Cố Cửu Từ bĩu môi, biểu hiện đáng yêu cương quyết. Khi nhắc đến , đôi mắt cô sáng rực lên.
Cố Thanh Nguyên con gái, bỗng chút hoảng hốt, như xuyên qua gương mặt trẻ trung của cô để thấy hình bóng ông luôn mong nhớ. Ở tuổi đó, cô cũng giống như Cửu Từ bây giờ, tràn đầy sức sống và sợ hãi, luôn mạnh mẽ tiến về phía .
"Ồ, Cửu Từ , con lúc đó là thời đại nào, còn bây giờ là thời đại nào, thể so sánh như ..." Tô Phù Dung kịp hết ba Cố cắt lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/144.html.]
"Sao thể so sánh?" Cố Thanh Nguyên lạnh lùng ngắt lời.
"Cửu Từ chỉ một đoạn phim ngắn mà biên kịch coi trọng, ngay đầu tiên thử sức giao vai diễn. Có cần thiết dựa bối cảnh Cố gia ? Cũng giống như con bé, thành công nhờ thực lực của chính . A Từ đúng, con bé trưởng thành . Còn hai con cô thì ? Không nghĩ đến việc tự cố gắng, trong lòng chỉ tìm chỗ dựa, như thể thành công? Tất cả chỉ là thành công giả tạo, dựa giẫm lên danh tiếng của Cố gia mà ."
Sắc mặt của Cố Thanh Nguyên càng ngày càng nặng nề, ông chợt nhớ sự đổi trong nhà từ khi Tô Phù Dung và Hứa Vận Nhi dọn , cuối cùng vỗ mạnh đôi đũa xuống bàn!
"Bây giờ ngược đang tự hỏi, việc đón hai con cô về Cố gia, rốt cuộc là quyết định đúng đắn ..."
Nghe câu , sắc mặt con Tô Phù Dung lập tức tái nhợt vì sợ hãi. Tô Phù Dung vội vã lắc đầu :
"Anh rể... Anh cũng đừng quên di chúc của chị..."
Nhắc đến di chúc, Cố Cửu Từ cau mày, ánh mắt lướt qua Tô Phù Dung, trong lòng đột nhiên nhớ những sự việc kỳ lạ cái c.h.ế.t của .