Có em gái ốm yếu , hai anh trai không dám lấy vợ ! - 239

Cập nhật lúc: 2025-08-02 14:21:21
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

“Cha, con tiền.” Chu Giới Nhiên . Ngày thường ăn ở trong viện nghiên cứu, chẳng mấy khi cần tiêu pha gì. Mẹ mất sớm, cha bận rộn công tác quanh năm, chẳng mấy khi ở nhà, nên từ nhỏ ông luôn cố bù đắp cho hai em bằng cách khác – mà chủ yếu là tiền bạc. Ở cái thời đại mà ít còn chắt bóp từng hào, thì hai em nhà họ Chu thật sự từng thiếu thốn gì. Lại thêm mấy năm nay việc trong viện nghiên cứu, tiền lương xài đến cũng tích cóp một khoản nhỏ.

, đến đó nhớ trò chuyện nhiều với Dạng Dạng. Con bé giờ khỏi bệnh , hoạt bát lắm. Con cũng nên phấn chấn lên một chút.” Thanh niên trai tráng mà suốt ngày ủ rũ thì còn thể thống gì nữa.

Lời đến nước , Chu Giới Nhiên dĩ nhiên hiểu rõ ý của cha. Anh phản cảm với việc xem mắt, huống hồ đối tượng là em gái nhỏ xem như là lớn lên, còn là con gái của ân sư.

Chỉ là... cha quá mức sốt sắng khiến khỏi thấy lấn cấn. Trước đến chuyện và Dạng Dạng bao nhiêu năm gặp, chỉ riêng tình cảm nam nữ thôi, cứ lòng nhiệt thành là thành chuyện. Huống hồ, cũng chắc phù hợp với cô bé.

 cũng phản bác cha, chỉ gật đầu: “Được, con .”

Mỗi đều là “ , ”, nhưng Chu Thừa Khang cũng chắc con trai rốt cuộc thật sự " " . Dù , ông vẫn nhịn mà nhắc thêm một câu: 

“Con nhớ kỹ, cha vẫn luôn mong Dạng Dạng sẽ trở thành con dâu của cha.”

Chu Giới Nhiên tất nhiên hiểu tình cảm của cha dành cho Dạng Dạng. Năm đó,  mất khi sinh em bé, em gái còn kịp cất tiếng theo . Từ đó về , cha   từng nghĩ đến việc tái hôn, một gà trống nuôi con, cho nên ông vẫn luôn xem Dạng Dạng như con gái, ruột, tận tình chăm sóc từng li từng tí, khi còn thiên vị hơn cả với hai đứa con trai ruột của .

Chu Giới Nhiên những lời của cha thì buồn bất đắc dĩ — là một chuyện, là chuyện khác. Lẽ nào chuyện hôn nhân chỉ cần một phía gật đầu là xong, cần ý kiến của Dạng Dạng ?

Nga

Từ nhỏ chịu ảnh hưởng của nền giáo dục khắc kỷ phục lễ, lời ăn tiếng và cử chỉ của  luôn ôn hòa, dè dặt, tính tình trầm lặng, xử sự đúng mực. Người ngoài thường  quá cứng nhắc, nhưng cũng chính cái cứng nhắc đó mới khiến   thể tùy tiện hứa hẹn điều gì. Khi gặp Dạng Dạng, rõ tâm tư của cô,  tuyệt đối sẽ dễ dàng gật đầu với cha, cho dù trong lòng… hẳn là phản đối.

Thấy cha sốt ruột đến ,  thậm chí còn : “Nếu cha thật sự thích Dạng Dạng, cha thể nhận cô bé con gái nuôi.”

Điều dễ dàng hơn so với việc đặt hy vọng ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-em-gai-om-yeu-hai-anh-trai-khong-dam-lay-vo/239.html.]

Chu Thừa Khang con trai nghẹn đến mức nửa ngày thốt nên lời. Cái thằng nhóc đúng là... càng lớn càng hỗn! Ông chẳng cho nó ? Tìm cho nó một cô vợ hiền lành đảm đang, gì sai? Vậy mà giọng điệu nó kìa, y như thể ông đang ép nó chuyện trái với lương tâm ?

Chu Giới Nhiên vẫn bình thản, nhưng Chu Thừa Khang tức đến mức suýt đập máy, hận thể bay thẳng tới chỗ con trai mà cho một trận. Rốt cuộc là ai mới là cha, ai mới là con hả?

Tiểu Lâm thấy Chu Giới Nhiên cúp điện thoại, mặt còn sót chút bất đắc dĩ, liền hì hì ghé hỏi:

“Anh Chu, sắp xem mắt ?”

Chu Giới Nhiên gật đầu, cũng coi như xem mắt .

“Anh Chu nhất định thể thành công.” Tiểu Lâm nhận Chu chắc chắn chút thiện cảm với cô gái đó, bởi vì khi nhắc đến cái tên đó, ý mặt càng rõ ràng hơn. Tuy bình thường vẫn luôn nho nhã, ôn hòa, thế nhưng lúc … nụ giống.

Chu Giới Nhiên hỏi : “Tại ?”

Tiểu Lâm trả lời chút do dự: “Anh Chu trai giỏi giang như , đối phương chắc chắn sẽ thích thôi.”

Chu Giới Nhiên chỉ khẽ lắc đầu. Tình cảm… vốn ở mấy thứ . Có điều, gặp mặt tới đây… thật sự chút mong chờ.

Anh liếc đồng hồ, dự định đến phòng nghiên cứu xử lý nốt công việc còn , đó buổi chiều sẽ một chuyến tới bách hóa đại lâu.

Bên , buổi trưa Phương Tuấn Khanh về nhà, kể cho vợ chuyện lão đại sáng nay.

Lý Đoan Ngọc vẫn ngừng tay, hỏi:

“Chuyện ? Làm gì mà thần thần bí bí như thế, chẳng lẽ Văn Quân sắp sinh ?”

tay thoăn thoắt, nhưng suy nghĩ một chút : “Không đúng, ngày dự sinh của Văn Quân là tháng 10 ?”

Phương Tuấn Khanh lắc đầu cũng rõ ràng lắm, thấy vợ vẫn luôn cúi đầu quần áo, chủ động đeo tạp dề bếp bắt đầu nấu cơm, lúc vo gạo ở bên cạnh nhắc nhở một câu: “Đoan Ngọc, em cũng nên nghỉ ngơi một chút, nếu sẽ hại mắt đó.”

 

Loading...