7.
Thời gian   ông thầy bói mù trong làng tính kỹ.
Sáu giờ rưỡi sáng, cả nhà   thức dậy.
 đặc biệt xin nghỉ học một ngày, chuẩn  xong giá đỡ điện thoại, mở ứng dụng livestream.
Lúc , trong phòng livestream chỉ mới  vài trăm  xem, bình luận còn lác đác, tốc độ trôi vẫn khá chậm.
Thậm chí còn  cả mấy tài khoản marketing .
[Woa, cô thực sự định livestream đào mộ ?  còn tưởng là chiêu trò tạo nhiệt nữa cơ!]
[Bàn thờ bày  , năm nấm mộ cũng rõ mồn một phía ,   streamer  thoát   ha!]
[Ông  là đạo sĩ,  khi xem video của cô liền  đây là một loại trận pháp, để hút vận khí nhà cô đấy, streamer thấy  ?]
[2023  còn mê tín kiểu ?]
[Kệ  vận khí  ,  chỉ thích xem    chuyện thất đức. Cô mà đào xong một mộ,  donate một quả tên lửa!]
  đáp  bình luận nào, chỉ lặng lẽ cùng bố , theo sự chỉ dẫn của ông thầy bói mù: rửa tay, thắp hương, yên lặng chờ đợi giờ lành.
Thời gian từng chút một trôi qua, cho đến khi đồng hồ chỉ 7 giờ 07 phút sáng.
Dân làng bắt đầu  lượt  khỏi nhà.
Khi thấy ba  nhà  đang   mộ, ai nấy đều lộ rõ vẻ sửng sốt.
Rất nhanh  đó, giờ lành  điểm, mà Vương Toàn Hậu vẫn  lộ mặt.
Bố ,  một đêm đấu tranh tư tưởng, giờ đây  vô cùng bình tĩnh. Ông   đám dân làng và hàng chục ngàn  trong phòng livestream, điềm đạm thuật   bộ sự việc.
Sau đó, ông cầm lấy cuốc, hít sâu một ,  chút do dự bổ cuốc đầu tiên xuống mộ.
 và  cũng lập tức theo , từng nhát từng nhát cuốc đều đặn, mạnh mẽ.
Chúng  vốn là dân  nông, đào đất là chuyện quen tay.
Lúc , lượt xem livestream  vượt mười ngàn .
Chẳng mấy chốc, một ngôi mộ   san bằng,  bộ đất cát  san phẳng trở .
Ngay lúc ,  một thứ trong mộ lộ  ngoài.
Bố   ,  bước tới nhặt lên xem, đó là một bộ quần áo.
Nói cách khác, bên trong mộ     t.h.i t.h.ể tổ tiên nhà họ Vương, mà chỉ là một bộ y quan dị vật, kiểu tượng trưng để thế   c.h.ế.t mà thôi.
Sắc mặt dân làng  xem bỗng trở nên khó đoán, đầy hàm ý.
Ngay lúc ,  lưng chúng  vang lên tiếng la lối om sòm của Vương Toàn Hậu và vợ:
“Đồ trời đánh nhà họ Hứa! Mày dám thật sự động đến tổ mộ nhà tao! Mày sẽ  c.h.ế.t tử tế !”
8.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dao-mo/4.html.]
Hai vợ chồng Vương Toàn Hậu quần áo còn  mặc chỉnh tề, vội vã lao tới.
Nhìn là   mới  chuyện, còn  kịp từ trong chăn bò   hớt hải chạy sang.
Vương Toàn Hậu lao tới ôm chặt lấy cánh tay bố , còn vợ ông  thì lăn ngay   chắn  nấm mộ.
Hai  chẳng khác gì lợn rừng nổi điên, tru tréo ầm ĩ:
“Bố  ơi, nếu linh thiêng thì mau  ! Cái nhà họ Hứa tâm đen như quỷ  dám đào mộ bố ,  để bố   yên nghỉ, mau hiện về lôi bọn nó xuống địa ngục !”
“Đồ thất đức nhà họ Hứa, cả nhà chúng mày sẽ gặp báo ứng, c.h.ế.t  nhắm mắt!”
Tiếng kêu gào chát chúa của họ nhanh chóng thu hút sự chú ý của  ít  qua đường.
Ngay cả trưởng thôn cũng chẳng   tin từ , vội vội vàng vàng chạy tới hiện trường.
 đành  tắt livestream .
“Chuyện gì thế ?” Trưởng thôn nhíu mày, ánh mắt lạnh lùng quét về phía Vương Toàn Hậu.
Ông  lập tức thêm mắm dặm muối kể   chuyện, cố tình vặn vẹo để đổ hết  lên đầu nhà .
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
 trưởng thôn cũng giống như bố , quan điểm  rõ ràng:  ký  văn bản chính quyền thì  thực hiện nghiêm túc, mộ nào ven đường đều  dời .
Vương Toàn Hậu đương nhiên  chịu.
Ông  và vợ  bắt đầu màn kịch cũ rích: gào  – ăn vạ – dọa chết.
Gào to: nếu ép họ dời mộ, họ sẽ đập đầu c.h.ế.t ngay tại chỗ!
Trưởng thôn nhất thời cũng  đẩy  tình huống khó xử, chẳng    xử lý  thỏa.
  cảnh tượng  mắt, trong lòng  đoán  hôm nay… chắc chắn  dời mộ nổi.
Thế là  lặng lẽ chọc nhẹ bố ,  khẽ gật đầu  hiệu.
Bố  thở dài một tiếng, bước lên  với trưởng thôn:
“Nhà họ Vương ngang ngược thế ,  cũng   khiến  khó xử. Chuyện mộ phần, thôi thì đợi chính quyền phê duyệt đất  tính tiếp .”
Trưởng thôn   thì thở phào nhẹ nhõm, vỗ vai bố , giọng đầy cảm khái:
“Được, Hứa Quý, vẫn là  rộng lượng nhất. Anh cứ yên tâm,  khi   điều , chức trưởng thôn chắc chắn là của !”
Trưởng thôn  rời , hai vợ chồng Vương Toàn Hậu liền lồm cồm bò dậy.
Không còn nước mắt nước mũi gì nữa,   đó là bộ dạng vênh váo kiêu căng, chẳng khác nào trở mặt ngay lập tức.
Ông  hậm hực nhổ toẹt  chân bố  một cái, khinh miệt :
“Còn đòi  trưởng thôn hả? Mơ  cha nội!”
Nói , ông  giật lấy cái cuốc của bố , bắt đầu lấp đất  nấm mộ.
Vừa lấp   nham hiểm, trong miệng còn lẩm bẩm nguyền rủa:
“Cái đồ trời đánh nhà họ Hứa, còn mơ  trưởng thôn? Ăn cứ*  cha!”