18.
 vốn chẳng cần bố   dặn dò, học hành   sớm là mục tiêu  nhất định  đạt .
Gần đến kỳ thi đại học, thấy nhà họ Vương tạm thời im  lặng tiếng,  càng yên tâm,  tâm  ý tập trung  ôn tập.
Ngược , Vương Quân thì   trái ngược.
Lúc   còn tỏ vẻ nghiêm túc, lo lắng vì thành tích, thậm chí  bộ chăm chỉ học hành,  vẻ  “rửa mặt  ”.
 càng về ,  càng buông xuôi  , cả ngày  đờ , khiến thầy cô lắc đầu   bao nhiêu .
Rất nhanh, đến ngày công bố điểm thi đại học.
Cả làng chỉ  nhà   máy tính nối mạng, thế nên đám học sinh đều tụ tập  nhà  để tra điểm.
Bố  bảo   cứ tra , một là giảm bớt hồi hộp, hai là… cũng  xem thử mặt mũi thiên hạ thế nào.
Không bao lâu , Vương Toàn Hậu lôi theo Vương Quân lừng lững kéo tới.
Vừa bước ,  vênh váo hô to, chen lên hàng đầu:
“Tránh  tránh ! Để con tao tra ! Tao thấy con tao chắc chắn  nhất  đấy!”
Mọi  trong nhà đều   bằng ánh mắt khinh bỉ, thầm nghĩ: “Lấy   tự tin  trời?”
Bố  thì vẫn bình tĩnh như thường,  như  , nhường máy một cách  phối hợp, trong lòng đang hóng trò vui.
Vương Quân  xuống, ung dung gõ mã  báo danh và  CMND, vẻ mặt tự tin đến lạ.
Hắn vốn  “mưu tính” cả .
Lúc thi,     là một học sinh  trong top 10  khối.
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Hắn  đút lót đủ kiểu, nhờ đối phương cố ý để lộ đáp án phần trắc nghiệm và điền từ,  chép  kha khá.
Vương Quân đắc ý nghĩ thầm:
“Trời giúp  ! Trận pháp nhà  chắc chắn thành công! Từ nay về , vận mệnh nhà họ Hứa sẽ   đoạt lấy,  mới là  nắm tương lai!”
Thế nhưng…
Nụ  của  còn  kịp nở rộ thì trang kết quả hiện lên.
Tổng điểm: 131.
Vương Quân lập tức tối sầm mặt, hai mắt trừng lớn, sốc đến suýt ngất.
Dù Vương Toàn Hậu  ngu đến mấy, cũng  điểm thi đại học tổng là 750,  đỗ đại học thấp nhất cũng  hơn 400 điểm.
131 điểm?
Đừng  đại học, ngay cả “lên giường  mơ” cũng đừng nghĩ đến!
“Đồ con ranh trời đánh! Mày    với tao là mày  bài  lắm ?! Đây là cái thứ mày gọi là ‘ ’ đấy hả?!”
Vương Toàn Hậu phát điên, lập tức túm tai Vương Quân kéo  giữa nhà, mắng chửi như sấm dội:
“Cả nhà đặt cược  mày! Mày học cái kiểu gì  cái điểm như giẻ rách ! Đồ vô dụng, ăn hại, đồ mặt dày mất dạy!!”
Cả nhà im phăng phắc, chỉ còn  tiếng mắng chửi của Vương Toàn Hậu vang vọng trong phòng, cùng với ánh mắt giễu cợt của   xung quanh.
19.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dao-mo/9.html.]
Vương Quân  ôm tai  liên tục cầu xin tha thứ, hết nịnh nọt  xuống nước, cuối cùng mới khiến Vương Toàn Hậu chịu ngừng tay.
Chỗ  đông , ông  cũng  tiện  ầm thêm, tính đợi về nhà  xử tiếp.
Huống chi, con trai  thi tệ thì  ?
Con gái nhà Hứa Quý  chắc  khá hơn!
Ông  nghĩ ,  cùng con trai  ở góc chờ đợi, tay khoanh  ngực, mắt dán chặt   đầy thù hằn.
Cuối cùng,  khi    lượt tra xong điểm, đến lượt .
Nói thật,  cũng  chút hồi hộp.
Dưới ánh  như hổ rình mồi của nhà họ Vương,   xuống  máy tính, gõ từng dòng:
Số báo danh,  chứng minh nhân dân…
Mạng hôm nay nhanh bất thường, trang kết quả hiện  gần như ngay lập tức.
— 654 điểm!
 thoáng sững .
So với dự đoán của , còn cao hơn hai mươi điểm!
 nở nụ  rạng rỡ, khóe mắt cay cay, mừng đến suýt rơi nước mắt.
Tay run run kéo bố  , vui mừng khôn xiết:
“Bố ơi! Con đủ điểm … Con  thể  đại học ở Thượng Hải! Tốt nghiệp xong là  thể ở  thành phố lớn !”
Bố   xong cũng vui đến mức   khép miệng , lập tức móc tiền  đưa cho  :
“Đi mua thịt, mua rượu! Tối nay nhà   mở tiệc ăn mừng!”
Cả căn nhà rộn ràng tiếng  chúc mừng.
Những   mặt tại đó đều vui mừng cho , bởi vì họ  rõ   nỗ lực đến mức nào.
 duy chỉ  hai , Vương Toàn Hậu và Vương Quân,   lặng , mặt trắng bệch, mắt trợn tròn:
“Không thể nào! Con nhỏ đó   thể thi cao như thế ?!”
“Bố…   bố  là…”
“…Lên núi!”
Hai bố con họ như  sét đánh trúng, lập tức   khiếp đảm,    bỏ chạy, lao thẳng về phía ngọn đồi  làng.
 và bố  đồng thời thu  nụ , ánh mắt trở nên sắc lạnh,  cũng đuổi theo .
Những  dân trong làng vốn đang hóng hớt chuyện thi cử, giờ thấy cả hai nhà cùng chạy lên núi, thì chẳng ai chịu ở , đều bỏ việc, chạy theo  như xem kịch lớn.
Một đoàn  đông nghịt, chạy như nước chảy về phía  núi.
Đến khi tất cả dừng chân,  rõ cảnh tượng  mắt, ai nấy đều  khỏi rùng  hút khí lạnh.
Trên mảnh đất hoang, năm gò đất nhỏ xếp ngay ngắn chỉnh tề.
Im lặng. Trật tự. Âm u.
Mùi đất mới còn  phai, như thầm thì kể  âm mưu  chôn vùi trong bóng tối.