Thái Hoành An thấy bùa  tác dụng, lập tức vui vẻ trở , đang định dán thêm mấy tấm, thiềm thừ bỗng co rút . Chỉ trong chốc lát, thiềm thừ chỉ còn to bằng quả bóng rổ. Sau khi co , động tác của nó nhanh nhẹn hơn  nhiều, nhảy một cái  lui về trong góc, đừng  là dán bùa, đến cả bắt nó còn khó, Đả hồn tiên cũng mất tác dụng.
 
Dương Miên Miên trầm mặt xuống. Nơi  sát khí ngút trời, cô ở trong   khá lâu,  ảnh hưởng của sát khí, dương khí   cô đang  xu hướng bạo phát, tâm tình  thể bình tĩnh, hận  thể đá quả bóng đang nhảy nhảy  mấy phát.
 
"Các  đang  gì?"  lúc ,  giọng hét bên cửa truyền đến.
 
Dương Miên Miên và Thái Hoành An   cửa, phát hiện Lâm Mậu Thu  về, bên cạnh còn  một ông già,    lẽ là ông già  .
 
"Sư phụ?" Thái Hoành An  ông , sửng sốt.
 
Kết quả của việc  phân tâm,   thiềm thừ thè lưỡi  quấn trọn, nâng lên. Dương Miên Miên vung roi lên, đ.á.n.h  đầu lưỡi thiềm thừ, nó đau quá rụt lưỡi , bịch một cái ném Thái Hoành An  xa.
 
Thái Hoành An lăn hai vòng  lúc dừng bên  Tương Trần Tử: "Sư phụ    tới đây......"
 
Thái Hoành An  về phía Tương Trần Tử,  thấy Tương Trần Tử căn bản là  chú ý tới , mà là gắt gao  chằm chằm roi trong tay Dương Miên Miên.
 
Ánh mắt  giống như mèo thấy mỡ.
 
Thái Hoành An cảm thấy như trong lòng rơi bộp xuống,   theo sư phụ  3 năm,  quá quen thuộc ánh mắt , nếu như Tương Trần Tử  thuận mắt thứ gì, sẽ dùng  thủ đoạn để  . Nghĩ đến kết cục của những  đó, Thái Hoành An theo bản năng ôm lấy Tương Trần Tử đang dợm bước : "Sư phụ, đó là của Dương đạo hữu..."
 
"Biến , đồ vô dụng!" Tương Trần Tử đá văng Thái Hoành An,   đến lực đạo, chỉ  thấy Thái Hoành An kêu rên một tiếng, đau đến mức co rụt  .
 
Tương Trần Tử lập tức  về phía Dương Miên Miên, nỗ lực đề nén khát vọng nơi đáy mắt. Sáng nay   phản phệ, lâm  hôn mê, đang định trốn viện thì  gặp  Lâm Mậu Thu. Không  để đối phương nhận    thương tích,  cố gắng chống đỡ  theo tới đây,   nghĩ tới  kinh hỉ ở đây chờ . Cái roi  tay cô bé    xem  kỹ, nhưng  từ xa cũng  thể nhận  là đồ .
 
Tương Trần Tử híp mắt đ.á.n.h giá Dương Miên Miên, nhanh chóng nhận  đối phương ngoài dương khí  mạnh  thì   đặc điểm gì nổi bật, cũng    hiểu đạo thuật, cái roi  như  nhưng   chỉ là cậy mạnh mà quất, đúng là giày xéo nó.
 
Nhìn thiềm thừ  dồn  góc nhà, đáy mắt Tương Trần Tử hiện lên một tia thương tiếc. Để tạo nên tôn thức thần,   tốn bao công bố trí, đợi qua bao năm mới thành hình,    để  khác dễ dàng đạp đổ như . Tương Trần Tử nặn  một gương mặt  hiền lành,  với Dương Miên Miên: "Tiểu đạo hữu, lão phu tới giúp ngươi."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-112.html.]
Gì? Nghĩ là cô mù ? Dương Miên Miên lạnh mặt, lão già  lúc nãy đá Thái Hoành An, lực đạo  nhẹ, giờ  giả vờ  lão đầu hiền từ ? Nếu  tính diễn cũng  ơn giấu cái ánh mắt    ?
 
Vung mấy rơi vẫn  đ.á.n.h d.ư.ợ.c thiềm thừ, Dương Miên Miên bạo phát, thấy Tương Trần Tử  giả lả  tới, cô giờ tay quất một roi về phía ông .
 
"Lão già hư  mất nết,  còn  cướp đồ của ?"
 
"Úi.."
 
Tương Trần Tử dính roi  tay, linh hồn run lên, chật vật hét lên một tiếng. Hắn  nghĩ tới đối phương cư nhiên lật bài ngửa,   hai lời trực tiếp động tay.
 
Thấy ý đồ của   bại lộ, Tương Trần Tử cũng  thèm giả vờ nữa: "Nhà ngươi     thì cũng đừng trách  đây  khách khí! Hôm nay, roi  của cô, cô đưa cho  thì thành của ,  đưa cũng thành của . Trong tay cô đúng là phí của trời,  bằng để lão phu giúp cô dùng ."
 
Tương Trần tử  xong, tay kết ấn, trong phòng bỗng nổi lên một trận gió, bùa vây bốn phía  thổi bay phấp phới,  thể thiềm thừ càng thêm đen bóng, trong màu đen  ẩn ẩn ánh vàng. Tương Trần Tử thấy thế,  mặt  giấu nổi đắc ý: "Cục diện  bố trí bao năm, nay  sắp thành công . Ha ha, ha ha ha."
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Âm sát khí ngày càng dày đặc, Lâm Mậu Thu chợt thấy đầu vai trầm xuống,  đầu  , tức khắc sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.
 
"Chuyện ...... Đây là......"
 
Quỷ hài ban ngày ẩn , lúc   triệu hồi , còn  ngưng hình, vẫn  ý thức  chuyện gì đang xảy , vẫn như ngày thường há mồm c.ắ.n Lâm Mậu Thu.
 
Tương Trần Tử  hắc hắc: "Sao? Đến cả con của  cũng  nhận  ? Trước đây   ông mới gọi điện thoại cho   buổi tối  mơ  trẻ con g.i.ế.c? Ông  kỹ  xem,   bọn nó ?"
 
Lâm Mậu Thu  hai em bé quỷ, lúc  mới phản ứng , hét lớn một tiếng: "Đại sư cứu ."
 
"Haha,  vội,  vội." Tương Trần Tử  để ý Lâm Mậu Thu, mà  sờ  đôi đồng tử.
 
Hai đồng tử tựa hồ  sợ động tác của Tương Trần Tử, từ  vai Lâm Mậu Thu bò xuống , ngoan ngoãn bò tới bên chân Tương Trần Tử.