Tương Trần Tử  lòng : "Bé ngoan, thật  lời,  thời gian    ."
 
Nghe  lời , sắc mặt Lâm Mậu Thu biến đổi: "Đạo sĩ thúi ông hại !"
 
Tương Trần Tử sờ sờ đồng tử: "Bố trí cục diện chiêu tài là chính ông yêu cầu, hai đứa bé cũng chính tay ông g.i.ế.c,  giờ ông   là  hại ông?? Nếu   thiềm thừ  của , mấy năm nay ông    thể thuận buồm xuôi gió như ? Muốn trách thì trách chính ông   theo lời , nếu ông tế hiến thêm một   nữa, thiềm thừ thức thần liền   thể đại thành, hiệu quả gia tăng gấp trăm , lúc đó vinh hoa phú quý  ngăn cũng  ,  gì  chuyện  sẽ sai hai đồng tử   hại ông?"
 
Dương Miên Miên quất roi, dương khí bạo động. Hóa  hai đứa bé  đều là con của ông . Hổ dữ  ăn thịt con,   đúng là  bằng súc vật.
 
"Mau lên,  lấy cái roi  về cho ." Tương Trần Tử gấp gáp  lệnh cho quỷ hài.
 
Hai quỷ hài  ,  động đậy. Hai đứa  giống thiềm thừ là do sát khí ngưng tụ thành mà là âm hồn  giam cầm ở nhân gian, tuy lúc c.h.ế.t chỉ là đứa bé, nhưng cũng   ý thức, đối với chuyện thiện ác cũng   nhận thức. Bọn họ   ,  đây  giúp đỡ họ.
 
"Sao? Vừa mới mới khen các ngươi, nhanh như  đa   lời nữa?"
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Trên mặt Tương Trần Tử hiện lên một tia tức giận, lôi một cây đinh dài màu đen trong n.g.ự.c . Dương Miên Miên liếc mắt một  nhận   cái đinh  đầy tà khí.
 
"Có   nếm mùi cây đinh  ?" Tương Trần Tử , liền đ.â.m cây đinh  đỉnh đầu đồng tử.
 
Đồng tử hình như là bên ngoài là một lớp thạch cao, qua thời gian, thạch cao  giòn , lúc cái đinh  , thạch cao nhanh chóng nát vụn, rơi xuống đất thành từng mảnh, lộ  đồ vật bên trong.
 
Dương Miên Miên c.ắ.n chặt răng,  rõ ràng chính là đầu lâu. Cái đinh chui  trong lớp thạch cao,  lúc ở ngay  đầu lâu, quỷ hài sợ tới mức run lên. Lúc hai đứa c.h.ế.t còn quá nhỏ, đến cả xin tha cũng   , chỉ  rúc   .
 
Tựa hồ   hưởng thụ cảm giác hai đứa bé sợ , Tương Trần Tử hài lòng cực kì,  nữa  lệnh: "Nhanh lên, dù  thức thần của   thành công, chỉ cần các ngươi lấy roi về,  sẽ tha cho các ngươi."
 
"Phiền toái như   gì, nếu ông thật sự ,  cho ông là  ." Dương Miên Miên đột nhiên thở dài một .
 
"Thật ?" Tương Trần Tử sửng sốt,  thể tin tưởng  Dương Miên Miên.
 
"ừ, thật." Dương Miên Miên  xong, thật sự duỗi tay ném,  chút nào lưu luyến đem Đả hồn tiên triều vứt qua cho Tương Trần Tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-113.html.]
 
Hạnh phúc tới quá đột nhiên, Tương Trần Tử theo bản năng buông cái đinh , duỗi tay nhận lấy cái roi.
 
Chính là lúc !
 
"Thật cái khỉ !" Dương Miên Miên vọt qua, nhân cơ hội bay lên, giơ chân đá một cái, uy lực     thường  thể thừa nhận . Tương Trần Tử  đá bay   ngoài,  thể văng  cửa cuốn ầm một tiếng.
 
Tương Tần Tử hít một  thật mạnh. Vốn đang mang thương tích phản phệ  , giờ   đá một cước,  cảm thấy lục phủ ngũ tạng  cuồng. Hai em bé rơi xuống, thạch cao bên ngoài  vỡ nát hết, lộ  xương cốt nhỏ nhắn bên trong. Quỷ hài thấy Tương Tần Tử  như  reo lên, Dương Miên Miên  thể    sự vui sướng trong giọng  của chúng.
 
 là cảm xúc của trẻ con, đơn giản như ,  cô cảm thấy thực sự chua xót. Rốt cuộc là dạng  độc ác đến mức nào mới  thể   những chuyện thương thiên hại lý,  còn nhân tính như thế chứ?
 
Dương Miên Miên trầm mặt, nhặt đống xương cốt lên, đưa cho Thái Hoành An.
 
"Bảo vệ cho kỹ." - Giọng  mềm mại bởi vì cố nén lửa giận mà  pha chút ấm ách.
 
"Được.", Thái Hoành An ôm hai bộ hài cốt, trịnh trọng gật đầu.
 
Đây là  đầu tiên  tiếp xúc trực tiếp với hài cốt, nhưng   hề thấy sợ hãi. Người trong Đạo môn như bọn họ, chú trọng nhất chính là tôn sư trọng đạo. Hắn  theo Tương Trần Tử 3 năm,  ngại ông  tính tình cổ quái, cũng  thật tình  chỉ dạy cho , nhưng  cũng  bao giờ  ý nghĩ ngỗ nghịch gì, nhưng thời điểm ...
 
Thái Hoành An  Tương Tần Tử ở phía bên  đang đau đến   dậy , đưa  quyết định của .
 
Người như ,  xứng đáng  thầy của ...
 
Tương Trần Tử quỳ rạp  mặt đất thở hổn hển, nhân lúc    để ý, lặng lẽ rút  một lá bùa. Ánh mắt  dừng   con thiềm thừ đang  trong góc,  mặt xẹt qua một tia ngoan độc. Miệng  khẽ nhúc nhích,  chút tiếng động niệm chú, lá bùa trong tay nháy mắt hóa thành tro. Ngay lúc lá bùa hóa tro, thiềm thừ đang nhảy nhót trong góc bỗng dưng nhảy bổ về phía Dương Miên Miên.
 
"Dương đạo hữu, cẩn thận!",  Thái Hoành An thấy thế, trái tim như  rụng xuống.
 
Dương Miên Miên theo phản xạ quất roi qua,  chỉ quất   khí. Thiềm thừ  ngưng thành thực thể, bỗng dưng  hóa thành một đám khói đen, b.ắ.n qua phía  đỉnh đầu Dương Miên Miên, b.ắ.n thẳng   Tương Trần Tử.