Thái Hoành An rũ mắt, tình yêu mới chớm   nhổ sạch tận gốc.
 
Cũng đúng, cô gái  như , năng lực  như ,  còn xinh , lí gì    bạn trai?
 
Hắn  từng gặp  con gái nào như , kiên cường dũng cảm, đối mặt với lệ quỷ  ác nhân đều  chút sợ hãi.
 
Tựa như một Mặt trời nhỏ, chói lòa.
 
"Hai   xứng đôi." Thái hoành cố nén chua xót trong lòng, gượng ép khóe miệng .
 
Dư Duyên  , lạnh lùng ừ một tiếng, lúc  mới thu hồi ánh mắt.
 
Ánh mắt áp bức  biến mất, Thái Hoành An âm thầm thở  nhẹ nhõm.
 
Lúc , đám  phía  cũng   đến.
 
Cầm đầu chính là một nam trung niên mặc áo Tôn Trung Sơn: "Chào đạo hữu, bần đạo Trương Niệm Sơn, là chưởng giáo Hỗn Nguyên Giáo, Thái Hoành An  kể hết sự tình cho ,   ít nhiều là nhờ đạo hữu   tay trừ giúp  thứ ung nhọt Tương Trần Tử ."
 
Dương Miên Miên thấy Trương Niệm Sơn một  chính khí, đối với Hỗn Nguyên Giáo cuối cùng  một chút hảo cảm.
 
Trương Niệm Sơn thấy Dương Miên Miên  hệ  chút nịnh bợ, vẻ tán thưởng càng sâu: " thấy đạo hữu thiên tư bất phàm, năng lực siêu quần, Huyền môn đang tìm những  trẻ tài năng như đạo hữu đây,   Dương đạo hữu  hứng thú tham gia Đại hội giao lưu 1 tháng  của Huyền môn ?"
 
Trương Niệm Sơn vứa   móc  một tấm thiệp mời  vàng.
 
"Đạo Hiệp?" Dương Miên Miên  duỗi tay .
 
Cô cũng   là đạo sĩ, tham gia Đại hội giao lưu Huyền môn  gì?
 
Dương Miên Miên vẫy vẫy tay : "Chuyện  thôi , mấy thứ đồ của đạo thuật  cũng ..."
 
"Ấy! Sao  !"
 
Một giọng  chen , là Úc Quảng Bình từ xa chạy tới,  mặt là nụ  giả lả: "Trương chưởng giáo,   là  tử của Úc Quảng Bình , học nghệ  tinh,  ngài chê  .."
 
Vừa , lão  cẩn thận lôi kéo tấm thiệp mời trong tay Trương Niệm Sơn, khóe miệng  kiềm chế  ý : "Trương chưởng giáo yên tâm, hôm đấy  nhất định sẽ mang học trò đến."
 
"Ông là......?"
 
Trương Niệm Sơn nghi hoặc.
 
"Trương chưởng giáo, đúng là quý nhân nhanh quên, chúng   gặp  trong đồn cảnh sát mà ngài  quên  ."
 
Úc Quảng Bình    hổ, quen tay móc danh  : " là Đông Sơn cư cư sĩ Úc Quảng Bình, cũng coi như là  của Huyền môn, thường ngày chủ yếu là xem phong thủy, pháp sự, nhưng thanh danh cũng nhỏ, Trương chưởng giáo  quen   cũng là bình thường."
 
"Thì  là thế, Úc đạo hữu, hân hạnh quen ." Trương Niệm Sơn nhanh chóng khôi phục thần sắc, lễ phép nhận lấy danh .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-118.html.]
"Hừ, cư sĩ gì chứ, gà mờ thôi mà." Đệ tử  theo Trương Niệm Sơn nhỏ giọng hừ lạnh một tiếng.
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Vị  tử    qua tên tuổi Úc Quảng Bình, cũng   là thanh danh gì . Đối mặt với  trong Đạo môn chính thống, Úc Quảng Bình  đúng thật là    hổ, chỉ  một chút bản lĩnh cũng dám khoe, đúng là   chút quy củ nào.
 
Trương Niệm Sơn nhẹ phất cổ tay áo, nhàn nhạt  thoáng qua   tử bên cạnh, đối phương lập tức im lặng.
 
Úc Quảng Bình giả vờ   thấy, biểu tình  đổi.
 
Lão cầm trong tay chính là thiệp mời của Huyền môn, còn đòi gì nữa?
 
Tuy rằng lão tự xưng là ở Huyền môn cũng  một chút danh vọng,   thư mời cũng  thể đến Đại hội, nhưng mà với những  như lão, nếu  thì cũng chỉ  chỗ hỗn tạp nhất,   thấy mặt những  phía  là  thể.  hiện tại lão   mời ,   chừng còn  thể  cùng hàng với các đạo sư đạo môn Huyền giáo, nghĩ đến đúng thật là ngầu lòi.
 
Dương Miên Miên lãnh đạm liếc mắt  Úc Quảng Bình, như  mà vẫn    chủ ý của lão , chiếm tiện nghi  đầu cô, cô cũng   là quả hồng mềm cho lão nắn.
 
Cô nhớ hai ngày  lão còn  lão đang ở Bắc Kinh  về kịp, thế mà gọi điện thoại xong  đến 1 giờ  chạy đến?
 
A.
 
Dương Miên Miên kéo kéo khóe miệng,  để ý đến mặt mũi Úc Quảng Bình  mặt  Trương Niệm Sơn, bước chân rời . Lão  nổi thì nổi ,  sợ đến lúc đó  gió bão quật ngã.
 
Dư Duyên  càng   chút hứng thú với họ, vợ yêu  rời bước liền  theo.
 
Mới   tới cửa,   một cái cảnh sát chạy tới.
 
"Dư pháp y...... Dư pháp y   luôn ?" Cảnh sát vội la lên.
 
Dư Duyên  đầu, mặt  cảm xúc.
 
"Đi cùng bạn gái."
 
Viên cảnh sát nuốt nước miếng, "...... Không    đến hỗ trợ nghiệm thi ??"
 
"   như  ?" Dư Duyên thu hồi ánh mắt, tự nhiên nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn mịn màng của Dương Miên Miên.
 
Viên cảnh sát  bắt ăn cẩu lương, nghẹn đến suýt chút hít thở  , lặng lẽ  Thái Hoành An đồng cảm ở phía .
 
Hai cẩu độc  im lặng  .
 
"Chính ngọ ." Vừa  khỏi cục cảnh sát, Dương Miên Miên  đồng hồ: " Hôm nay  phiền đến  , em mời  ăn cơm."
 
Dư Duyên   lời, gật đầu: "OK." Nói xong  dừng một chút,  : "Mời  ăn tôm hùm đất."
 
"Anh nhớ dai ghê." Dương Miên Miên  to.
 
Dư Duyên kéo kéo khóe miệng.