Bọn họ tìm một quán chuyên tôm hùm đất. Mùa tôm  qua, tôm  còn ngon như đúng mùa, nhưng Dương Miên Miên vẫn ngon lành ăn. Một đĩa tôm to  nhanh chóng thấy đáy. Dương Miên Miên  đống vỏ tôm  bàn,   qua bên Dư Duyên chỉ ít ỏi mấy cái. Trong tiệm ngập tràn mùi cay sặc mũi, trái ngược với hình ảnh tây trang thanh lãnh của Dư Duyên, nhưng  mặt   là nụ  tươi, hiển nhiên là tâm tình  .
 
"Anh  ăn ?" Dương Miên Miên cảm nhận  ánh  của Dư Duyên, rốt cuộc cũng rời mắt khỏi đĩa tôm, ngẩng đầu lên hỏi.
 
"Anh xem em ăn  ."
 
Tay Dương Miên Miên đang cầm tôm khựng  một chút, giờ mới nghĩ đến việc bảo vệ hình tượng: "Dáng ăn của em  lắm đúng ?"
 
"Không, trông  ngon miệng." Dư Duyên lắc đầu.
 
Nghĩa là chỉ cần   ăn là no? Cô cũng đoán là ý Dư Duyên   , nhưng mà thôi, cũng   sửa thế nào. Dương Miên Miên yên lặng nuốt xuống. Nhỡ Dư Duyên   thở  mấy câu kỳ quái , thật là đáng sợ.
 
Đang vui vẻ ăn, di động  vang lên hai tiếng. Dương Miên Miên mở  xem,  thấy là app Kim Mãn Lộ, tin nhắn báo điểm thưởng. Hai quỷ hài  báo thù xong, hồn  về địa phỉ, lúc đăng kí tạm trú còn nhắc đến cô. Hai đứa là uổng mạng do tà quỷ,  sổ sinh tử vốn vẫn đang còn vài chục năm dương thọ, nay đổi hết thành âm đức, đầu thai sẽ   .
 
Để cảm ơn Dương Miên Miên, hai đứa tặng cô 5 năm âm đức. Tình cảm của trẻ con thật là thuần túy. Dương Miên Miên  thông báo, trong lòng  chút chua xót.
 
Cơm nước xong, họ tới bệnh viện. Đứa trẻ là kiếp  của Tuyết Phân  đưa đến bệnh viện kiểm tra. Kết quả, họ  gặp  đứa bé,  gặp   của Lâm Mậu Thu.
 
Người phụ nữ béo múp  mặt,  hề để ý đến mặt mũi  khác, mắng y tá  mặt xa xả. Từ trong lời  của bà , Dương Miên Miên   Lâm Mậu Thu  c.h.ế.t . Dương Miên Miên  hề ngạc nhiên, lúc   tin nhắn về hai quỷ hài, cô   dự cảm .
 
Lâm Mậu Thu  nhiều việc ác, dương thọ, phúc trạch gì đấy  sớm  tiêu hao hết, hơn nữa, khả năng là đầu thai cũng chỉ   kiếp súc sinh.
 
 cô ngạc nhiên là thấy nam thanh niên đang  xem náo nhiệt : áo xương khô, quần hoa cộc.
 
Bạch Vô Thường  thấy Dương Miên Miên mắt sáng rực lên, vui vẻ chạy đến.
 
"Hello, tiểu Miên Miên  mến, chúng   gặp ,..."
 
Dư Duyên nhẹ nhàng tiến lên, kéo Dương Miên Miên   lưng . Dương Miên Miên ngó đầu , nghi hoặc: "Bạch đại ca, bộ quần áo , đại ca mặc cũng  năm ngày ?"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-119.html.]
Mấy ngày nay nóng như ...
 
Mặt  của Bạch Vô Thường cứng , theo phản xạ ngửi ngửi vạt áo, lúc  mới yên tâm : "Không , may quá  đây   mồ hôi,  hôi,  hôi."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
"Sao   ở đây?" Dương Miên Miên hỏi.
 
"Không  là tại em ? Địa phủ  thông báo,  nữ quỷ  l.o.ạ.n l.u.â.n hồi,  đây đang đợi, chỉ cần  xác mới của nữ quỷ  c.h.ế.t , sẽ giải nữ quỷ đấy xuống địa phủ, thế mà..." Vừa nới, Bạch Vô Thường  giả vờ tức giận trừng mắt  Dương Miên Miên: "Thế mà  gặp  em, đúng là tiểu tai họa. Thế là một đống chuyện  đổ lên đầu,  lãng phí mất kì nghỉ ."
 
Dương Miên Miên  thấy Bạch Vô Thường  đến đứa bé, lập tức gấp gáp: "Thế giờ  , chắc  sẽ  tự động thủ chứ?"
 
"Không," Bạch Vô Thường  về phía phòng bệnh bên : "Anh đến cho cô  một ly canh Mạnh Bà. Trách phạt gì cũng đợi cô  sống xong kiếp   tính.  cũng  thể để cô  mang ký ức kiếp  , nếu thế sẽ loạn hết lên mất. Nếu trọng sinh mà dễ như ,  cần gì   trộm phần thưởng của em."
 
Cô  ngay mà,   từ đầu   chủ ý với khen thưởng của cô , nên mới    như thế. Dương Miên Miên nhấp nhấp môi,  với Dư Duyên: "Em cho  một thi thê mới để giải phẫu nhé? Yên tâm, lai lịch tuyệt đối sạch sẽ."
 
Dư Duyên: "Được."
 
"Đừng, đừng  như ..." Bạch Vô Thường đang  phía  nhảy về ,  giả lả: "Tiểu Miên Miên đừng tức giận,  thể  dùng xong  còn  trả , chơi hỏng thực sự là phiền toái đấy."
 
"Thế ." Dương Miên Miên nhướng mày, "Thế là quà tặng , hóa  là  mượn ?"
 
Thấy  càng  càng sai, Bạch Vô Thường dứt khoát im lặng.
 
Diêm Vương đang  việc ở địa phủ, tự nhiên hắt xì hai phát, hai cái ống bút  bàn lung lay....
 
Hai  một xác  đến phòng bệnh, cách tấm kính  đứa bé đang trong lồng kính. Đứa bé  suy dinh dưỡng, đang  nuôi trong lồng kính. Bọn họ  đến, hồn thế Tuyết Phân lập tức xuất hiện. Bạch Vô Thường  thấy cô , lập tức tức giận hừ một tiếng, kì nghỉ của , do cô mà lãng phí mất hai ngày, tất nhiên  thấy cô  thể vui .
 
"Vô Thường lão gia." Tuyết Phân  thấy Bạch Vô Thường, sợ hãi  dám  thẳng.
 
"Uống ." Bạch Vô Thường   lời thừa thãi,   từ lúc nào  biến  một ly  sữa nhỏ, logo  3 chữ "Mạnh Thị Đặc Ẩm", trong góc còn mấy chữ nhỏ: "Cơ sở thứ 27". Canh Mạnh Bà  trở thành mặt hàng kinh doanh của Địa phủ  .