Dương Miên Miên  lôi kéo  thang máy còn  chút nghi hoặc, Bạch Vô Thường -    việc gì sẽ hái hoa bỉ ngạn tặng phụ nữ  sợ nữ nhân .
 
Thấy Thẩm Lam  theo , Bạch Vô Thường lúc  trút hết sợ hãi, thở dài nhẹ nhõm một , lau cái trán  hề  mồ hôi, : "Con gái thời nay thật đáng sợ, mới gặp một   thèm khát cơ thể của  đây, thật là   rụt rè."
 
Trên đầu Dương Miên Miên chảy xuổng mấy vạch đen: "Anh lấy  xác  từ ?"
 
Bạch Vô Thường hì hì , khôi phục  bộ dáng cà lơ phất phơ: "Tiểu Miên Miên đừng  như , chẳng lẽ em  hiếu kì về Thẩm gia ? Anh đây hi sinh bản  mới   chút tin tức."
 
Dương Miên Miên: "Tin gì?"
 
Bạch Vô Thường: "Đồng ý với , xí xóa những chuyện  đây,  sẽ  cho em."
 
Dư Duyên đỡ đỡ mắt kính, giọng  lạnh lùng: "  thể lập tức gọi điện cho Học viện Nam Đại, báo với họ t.h.i t.h.ể  mất   tìm  ."
 
Bạch Vô Thường dừng một chút, nụ   mặt  rớt xuống.
 
"Chả thú vị gì." Bạch Vô Thường  liếc mắt  Dư Duyên một cái, mới : "Gia chủ Thẩm gia  thể   chính là huyết mạch của Vu tộc, bọn họ cũng vẫn luôn kéo dài huyết thống Vu tộc, bế quan, duy trì chế độ mẫu hệ, đàn ông trong nhà  khác gì nô lệ."
 
Có vẻ như nhắc đến chuyện gì  vui, biểu tình Bạch Vô Thường  chút khó coi. Nói xong, Bạch Vô Thường nghiêm túc  Dương Miên Miên, dặn dò: "Người Vu tộc  khi c.h.ế.t  xuống Địa phủ, nên tình hình Thẩm gia  cũng   nhiều.   Thẩm gia đều  đơn giản, em  nhất đừng  dính líu đến họ."
 
"Thế còn Thẩm Lam thì ? Là con gái của...?" Dương Miên Miên  chút khó hiểu.
 
"Không,   . Là  Thẩm Vãn Du tự tìm về giả danh thôi." Bạch Vô Thường hạ giọng, "Người   thần kinh, em đừng  tiếp xúc nhiều"
 
Bạch Vô Thường  xong,  lúc thang máy "Đinh" một tiếng. Dương Miên Miên chỉ cảm thấy hoa mắt, giọng  Bạch Vô Thường văng vẳng .
 
"Tiểu Miên Miên, ngày nghỉ cuối cùng ,    chơi, đừng  nhớ  nhó".
 
"Em   tìm ?" Dư Duyên dắt tay Dương Miên Miên  khỏi thang máy.
 
"Không cần ." Dương Miên Miên lắc đầu. Bạch Vô Thường là nhân viên địa phủ, hôm nay  nhiều như  cũng coi như là phạm quy .  cô thật sự  nghĩ đến,   biến mất mấy ngày như thế là để  điều tra việc Thẩm gia.
 
Vì  của cô ?
 
Ra khỏi thang máy,  mặt là một đại sảnh ồn ào. Dương Miên Miên  qua,  thấy   đang bàn tán chuyện của Lâm Mậu Thu: lúc lão g.i.ế.c , cả  lẫn vợ đều là đồng lõa, đến c.h.ế.t cũng  trả hết tội. Lâm Mậu Thu c.h.ế.t đột ngột, Liễu Thục Phân   ai bảo vệ, cảnh sát tra hỏi một lúc, bà   sợ hãi khai hết  chuyện năm đấy. Bà tuy   là chủ mưu, chỉ là tòng phạm, nhưng mà sát hại cả trẻ con, mấy năm   tính   chuyện , chỉ chuyện  thôi cũng đủ khiến bà tội chung .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-121.html.]
 
Mọi    chuyện , hết sức căm phẫn.
 
Lại xong một chuyện, Dương Miên Miên  tích thêm  10 năm âm đức, ân   báo  tệ, nhưng cô   thấy vui như thế.
 
Lòng  thực khiến   sợ hãi.
 
——
 
Ra khỏi bệnh viện   bao xa, điện thoại Dư Duyên vang lên.
 
"Bên Cẩm Thành  vụ án mới,   về." cúp điện thoại xong, Dư Duyên .
 
Dương Miên Miên: "Em đưa  , em cũng về bây giờ."
 
Nghe lời Bạch Vô Thường, cô cũng  còn hứng thú tìm hiểu chuyện Thẩm gia nữa. Vốn dĩ ban đầu cô cũng     tìm  , mà chỉ là tò mò về nơi  cô sinh . Giờ cũng   đại khái, huyện Thanh Đàm quả là nơi non xanh nước biếc.
 
Dương Miên Miên chở Dư Duyên về cục cảnh sát,  đó trở về tiểu khu.
 
Đã sắp tối , thường ngày, bà Vương và   sẽ  sưởi nắng ở sân phơi, nhưng hôm nay  chẳng  ai. Lúc cô lái xe đến phía sai đình đậu xe,  thấy một bóng ma ở phía  tường. Chính là hàng xóm của cô ở tầng 4. Nhìn ông  vẫn như xưa, gầy trơ xương,  còn hao mòn  một ít. Thấy Dương Miên Miên lái xe  gần, ông  vẫn   phản ứng gì, vẫn  co ro nơi góc tường, như đang chờ gì đấy.
 
Dương Miên Miên nhàn nhạt  qua,  để ý đến ông , đóng cửa xe xong   lên lầu.
 
Võ Tiểu Tứ thấy Dương Miên Miên về, phá lệ vui vẻ. Công việc Dương Miên Miên giới thiệu cho  cũng khá , lịch  việc cũng khá giống Dương Miên Miên: ngủ ngày cày đêm.
 
Lúc Dương Miên Miên về,   mới ngủ dậy, đầu tóc như ổ gà, mắt thâm quầng, bộ dáng thiếu ngủ.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Dương Miên Miên: "Sao thế? Ngủ cùng nữ quỷ ?"
 
Nhớ đến hình ành , Võ Tiểu Tứ bất giác rùng : "Lão đại, cho em 10 là gan em cũng  dám ."
 
Nói xong,  liếc  gian phòng bên , : "Mấy ngày , hàng xóm đối diện nhà chúng  nhảy lầu tutu,   là  công ty lừa, nhất thời nghĩ quẩn. Chính là nhảy xuống từ đây, thật là xui xẻo."
 
Võ Tiểu Tứ vẻ mặt đáng thương: "Đại sư, chị  ở đây, em ở một  sợ đến mức  ngủ ."