Cô Gái Đốt Ma - Chương 122

Cập nhật lúc: 2025-10-14 02:58:59
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dương Miên Miên bình tĩnh mở cửa phòng , : "Một thấy sợ thì tìm thêm mấy con quỷ , ở đây nhiều lắm. Dù khi thành quỷ họ cũng là , cũng khác gì mấy."

 

Dương Miên Miên giày, đầu , thấy mặt Võ Tiểu Tứ tái mét.

 

Võ Tiểu Tứ hôm nay lãnh lương, nhất quyết đòi mời cơm. lúc đến giờ cơm, Dương Miên Miên đơn giản đồng ý.

 

Chuẩn xong, Võ Tiểu Tứ chờ ở cổng, Dương Miên Miên lấy xe. Cô thấy bóng ma vẫn chờ ở gốc cây, mặt vẫn là biểu tình cuối cùng lúc c.h.ế.t: tuyệt vọng.

 

Hắn đang đợi đúng thời gian, lặp quá trình tutu.

 

Được luân hồi dễ, khó khăn lắm mới , quý trọng, nên đối với những trường hợp như thế , Địa phủ ắt trừng phạt.

 

Những c.h.ế.t cũng xuống Địa phủ, họ dương gian, ngừng lặp quá trình tự sát. Cho đến lúc chịu hình xong mới nhân viên Địa phủ lên dẫn về.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

Đây là do những khách hàng xe của cô kể . Cô cứu một , ngờ cuối cùng vẫn thoát khỏi kết cục .

 

Tự tìm c.h.ế.t, ai cứu .

 

Võ Tiểu Tứ quán cơm ở phía đông cố thành dạo hot.

 

Cẩm Thành là thành phố lịch sử lâu đời, đến bây giờ vẫn những nơi bảo tồn chỉnh dáng vẻ cổ xưa. Quán cơm trong hẻm lắt léo, nếu đường dẫn , thực sự là khó tìm.

 

Quán cơm theo kiểu gia truyền, bên ngoài trông như nhà ở bình thường, tường mọc đầy dây thường xuân, tuy thu nhưng lá cây vẫn xanh mướt, mơn mởn, đối lập với tường đá xám xịt.Vừa , cảm giác khí mát mẻ dễ chịu hơn nhiều.

 

Ở cửa quán cơm một con mèo đá cao bằng nửa , trông như mèo thần tài, trông đáng yêu. Ngoài việc ở tay treo tấm gỗ khắc chữ "Dịch viên".

 

"Trông lịch sự tao nhã phết." Dương Miên Miên con mèo, vươn tay sờ sờ đầu nó.

 

là hot như Võ Tiểu Tứ , quang cảnh thực sự khác những nơi khác.

 

"Lão đại, chúng mau thôi." Võ Tiểu Tứ giục: "Ở đây khó đặt bàn, em nhờ bạn đặt hộ cho đấy, muộn một giờ là mất chỗ đấy."

 

Võ Tiểu Tứ lướt qua Dương Miên Miên, mở cổng Dịch viên .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-122.html.]

Cửa mở , âm thanh ồn ào cùng mùi đồ ăn lập tức ập đến. Dương Miên Miên và Võ Tiểu Tứ một một trong, ai chú ý đến con mèo đá, đôi mắt tròn xoe biến thành hình trăng khuyết.

 

Phòng tuy tu sửa nhiều , nhưng vẫn giữ kết cấu cũ, hai bên cửa là hành lang gấp khúc, ở giữa là giếng trời, giữa giếng trời là hòn non bộ, giao long quấn quanh cột đá, miệng há rộng, phun nước. Trên mặt tượng phủ đầy rêu phong, nhưng vẫn thể vẻ uy phong đây.

 

Phía giếng trời là chính điện, hai bên chính điện, ở dãy hành lang gấp khúc bày đầy bàn ăn, đông đúc. Bàn ghế cũng giống những chỗ khác, đều là ghế đá, cột cây, mỗi bàn đều dây leo rủ xuống, nửa che nửa hở, thành các gian riêng biệt. Dương Miên Miên cũng yêu cầu cao về sinh hoạt hàng ngày, nhưng lúc cũng khỏi thích chỗ nhiều hơn một chút, cảm giác từ lúc đây, khí xung quanh thực sự tươi mới.

 

Nói theo góc khoa học, ở đây hàm lượng oxy cao. Phóng tầm mắt qua một chút, các bàn ăn đều bày các món ăn đơn giản như cơm nhà, nhưng trông thơm , hương vị hẳn là tồi.

 

"Thế nào, tuyệt đúng ?" Võ Tiểu Tứ thấy biểu tình Dương Miên Miên vui vẻ, tranh công : "Bạn em đến đây ăn xong, suốt ngày khen, mấu chốt là giá ở đây hề đắt. Mà cũng lạ, chỗ thế giờ hề qua!"

 

Đang chuyện, một đàn ông trung niên từ chính điện.

 

Người khóe miệng mỉm cường, lúc , da mặt và vành tai rộng lắc qua lắc , trông hảo cảm, đối diện cũng theo phản xạ mỉm .

 

Ông đến cạnh Dương Miên Miên, híp mắt: "Hai vị tới dùng cơm , mời trong!"

 

Võ Tiểu Tứ : " đặt bàn , bàn 8."

 

Vừa , quanh: "À đây , là bàn !" Võ Tiểu Tứ chỉ bàn trống phía bên trái đại sảnh.

 

Ông chú béo cái bàn , mặt xin : "Ngại quá, bàn cũ quá , chắc chắn, chúng mới phát hiện xong, sợ sẽ xảy nguy hiểm, tạm thời sử dụng ."

 

"Việc ..." Võ Tiểu Tứ nhíu mày, nghi ngờ về chiếc bàn, trông vẫn mà. Sao thế nhỉ, qua đẩy đẩy chân bàn, ngón tay động, chân bàn liền đổ xuống.

 

Võ Tiểu Tứ: "..."

 

Cậu còn kịp dùng sức mà.

 

"Úi, đổ thật , nhanh tìm đến sửa thôi." Ống chú béo vỗ vỗ tay, vẻ mặt áy náy: "Hay là như , chúng đổi cho 2 vị phòng vip nhé." Lúc chuyện, ánh mắt ông bao giờ rời khỏi Dương Miên Miên. mà đôi mắt ông híp thành một đường chỉ, ý nghĩ gì từ trong đôi mắt .

 

Dương Miên Miên mặt cảm xúc, cô ông béo vẫn trộm cô, nhưng cũng cảm nhận ác ý, nên mặc kệ.

 

Võ Tiểu Tứ biến sắc, theo bản năng sờ túi tiền: "Phòng VIP sẽ thu thêm phí đúng ?"

 

 

Loading...