Ông chú  : "Phòng VIP ngày thường sẽ để tiếp đãi quý nhân, ít khi mở công khai.   yên tâm, hôm nay phòng  của  tiền phí giống như bàn thường, nếu thu thêm phí,   thể khiếu nại nên Hiệp hội  tiêu dùng."
 
Võ Tiểu Tứ  bảng tên  áo ông chú: "Giám đốc - Đồ Dịch"
 
Võ Tiểu Tứ lúc  mới yên lòng, lời của Giám đốc  thể tin  chứ.
 
Phòng VIP  ở cạnh sảnh chính,  là phòng VIP, nhưng cũng chỉ là chắn thêm mấy bức bình phong, hai bên  dây leo che kín,  từ đại sảnh đúng là nếu  chú ý thì sẽ   thấy, đúng là  chút bí mật.
 
Vào phòng, cho đến lúc  xuống, ông chú vẫn kè kè theo hai , chính xác là  theo Dương Miên Miên.
 
"Cho xin thực đơn với chú ơi." Võ Tiểu Tứ thúc giục.
 
Thơm nức mũi nãy giờ,  dày trống  của  sắp  chịu  nữa .
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
"Quán    thực đơn, các món ăn đều là dựa  thực khách mà nấu.". Thấy Võ Tiểu Tứ  bắt đầu biến sắc, ông chú  giả thích thêm: "Yên tâm, sẽ  thu tiền bậy bạ ."
 
Đồ Dịch đến phòng bếp đặt đơn, đồ ăn nhanh chóng  mang lên: hai mặn một canh, thêm một đĩa rau ăn kèm, chuẩn kiểu cơm nhà. Võ Tiểu Tứ âm thầm thở  một .
 
Tiểu nhị là hai tiểu đồng, một đứa búi tóc hai bên, khuôn mặt trầm tĩnh, một đứa khác búi tóc cao, khóe miệng mang , hai tiểu đồng  chắc chỉ  8, 9 tuổi.
 
Người tuy nhỏ, nhưng động tác   lưu loát uyển chuyển, chỉ dùng 1 tay mà  nhanh chóng xếp xong bàn đồ ăn.
 
"Cửa hàng  còn thuê lao động trẻ em a." Võ Tiểu Tứ líu lưỡi.
 
Hai tiểu đồng nhanh nhẹn đặt đồ ăn lên bàn,  , đứa buộc tóc cao giải thích: "Con là Thiên Nhất,   là Tuế Nhị, chúng con là tự nguyện  việc cho Thanh Cưu, chú đừng  báo cảnh sát. Thanh Cưu  nếu chúng con  gây rắc  cho cô , cô  sẽ  cần chúng con nữa."
 
Tiểu đồng đôi mắt sáng ngời, một trái một  rúc   Dương Miên Miên, bộ dáng  đáng thương.
 
Dương Miên Miên hỏi: "Thanh Cưu là ai?"
 
Thiên Nhất nghiêng đầu, b.í.m tóc nhỏ  đầu khẽ rung, "Thanh Cưu chính là bà chủ của Dịch Viên, cô  là  , nếu cô gặp cô , cô cũng sẽ thích cô ."
 
Dương Miên Miên  , cầm lấy chiếc đũa gắp một miếng ngó sen chiên  trong miệng,  lòng gật gật đầu, ngó sen  giòn ngon miệng, ngon hơn mấy thứ cô từng ăn nhiều.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-123.html.]
"Này củ sen  mới hái từ hồ sen trong hậu viện ,   là tươi ngon lắm ?" Thiên Nhất giới thiệu,  mặt tràn đầy đắc ý.
 
Võ Tiểu Tứ  , theo bản năng liếc về phía hậu viện, kinh nghi : "Nhà  còn  hậu viện, hậu viện còn  hồ sen á?"
 
Thiên Nhất vỗ vỗ bộ n.g.ự.c : "Này  là gì? Trong vườn  chỉ   hồ sen, còn  đất trồng rau, còn  vườn thú ......" Mới   đến đó, Tuế Nhị đột nhiên trừng mắt   một cái, lúc  Thiên Nhất mới phản ứng  vội vàng che miệng, giải thích: "À, là vườn nuôi gà vịt, con thấy  thế ngầu nên  gọi chỗ đó như thế."
 
Võ Tiểu Tứ  nghi ngờ gì, kinh ngạc : "Bảo  đồ ăn của cửa hàng   ngon như , hoá  là dùng nguyên liệu tự cuung cấp, là mô hình nuôi trồng  ảnh hưởng đến môi trường đúng ?"
 
Nói xong, Võ Tiểu Tứ  gắp một đũa thịt kho tàu  miệng, liên tục tán thưởng.
 
"Khách quý thong thả dùng, chúng con  xuống ." Tuế Nhị trầm tĩnh kéo kéo tay áo Thiên Nhất, kéo đứa nhỏ  khỏi phòng riêng.
 
Thiên Nhất tựa hồ cực kỳ thích Dương Miên Miên, dù  lôi kéo một   vẫn liên tục  đầu , đôi mắt nhỏ lưu luyến  rời.
 
Võ Tiểu Tứ thấy  trêu ghẹo : "Lão đại, cô  bọn trẻ thích quá nhỉ."
 
Dương Miên Miên   ngẩng đầu  thoáng qua Võ Tiểu Tứ, chậm rãi nuốt cơm trong miệng xuống mới : "Ai  cho  bọn họ là trẻ con?"
 
"Rõ ràng chính là ......" Võ Tiểu Tứ theo bản năng phản bác một câu, nhưng  một nửa bỗng nhiên dừng .
 
Dương Miên Miên là ai, đó là đại ẩn ẩn hậu thế đại sư a! Sao  thể  đùa?
 
Võ Tiểu Tứ  một bàn đồ ăn mỹ vị, bỗng nhiên  dám hạ đũa, "Kia...... Kia bọn họ là......" Võ Tiểu Tứ  xung quanh,   động tác ngỏm củ tỏi.
 
"Không ." Thừa dịp Võ Tiểu Tứ ngây , Dương Miên Miên gắp miếng ngó sen cuối cùng lên,  nhiều lời nữa.
 
Cô  cảm nhận  nhân khí từ hai đứa bé hồi nãy, chính xác hơn là từ khi  Dịch Viên, từ giám đốc béo cho đến thu ngân, phục vụ bàn,...đều   nhân khí, nhưng cũng   âm khí. Hơn nữa hồn phách của họ tựa như  cái gì che khuất, m.ô.n.g lung, cô  thể  thấy . Tóm  họ tuyệt đối   là .
 
Dương Miên Miên thần thái tự nhiên, Võ Tiểu Tứ   dám  hạ đũa.
 
Một lát , rèm phòng   nữa  xốc lên, Tuế Nhị  đến,  tay bưng một chén canh còn to hơn cả đầu .
 
Tuế Nhị mặt vô biểu tình đặt bát canh lên  bàn: "Đây là canh nhân sâm mà bà chủ tặng cho 2 ,  tác dụng an thần ích khí, mời hai vị thong thả dùng."