Tô Diệp nghiến răng nghiến lợi, 1 vạn   là  tiền nhỏ.  nghĩ đến chuyện xảy  ngày hôm nay, thế giới quan của cô    sụp đổ, tuy nữ quỷ  còn ở đây, nhưng    thể cô sẽ gặp  chuyện bẩn thỉu khác.
 
Tô Diệp do dự một lúc, vẫn quyết định mua lá bùa.
 
"Chốt!" Nhận  tin nhắn báo chuyển khoản thành công, Dương Miên Miên nhanh chóng đặt lá bùa  tay Tô Diệp,  đó mỉm   đến  mặt Triệu Nhất Hàm: "Anh còn  , là  qua đêm ở đây ?"
 
Hạnh phúc đến quá đột ngột, Triệu Nhất Hàm  thể tin : "Thật sự để   ?"
 
Dương Miên Miên  đồng hồ  tường, gật đầu: "Thật."
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
"Dương Miên Miên, để   dễ dàng như  ?" Tô Diệp giơ dùi cui điện trong tay lên,  chút  cam lòng.
 
Dương Miên Miên khuyên can: "Dù  cô cũng  thể  gì  , để    mặt chẳng  còn sốt ruột hơn ? Lúc nãy     là  quà tặng kèm ? Anh  ở đây,   tiện đưa ."
 
Tô Diệp dừng   rút dùi cui điện, Triệu Nhất Hàm thấy  lập tức  dậy khỏi mặt đất, nhanh chóng chạy  ngoài.
 
"Cái tên cặn bã !" Tô Diệp  cam lòng c.h.ử.i rủa.
 
"Chúng   nhận quà thôi.", Nhìn thấy Triệu Nhất Hàm  khỏi cửa, Dương Miên Miên cũng  theo.
 
Tô Diệp khó hiểu: "Quà gì?"
 
Dương Miên Miên: "Đến lúc đó cô sẽ ."
 
Triệu Nhất Hàm  thang máy xuống, họ đợi ở cửa thang máy mất vài phút, lúc họ  xuống, Triệu Nhất Hàm    hoa viên.
 
Bây giờ  hơn 1 giờ sáng một chút, là lúc   lười biếng nhất, nhân viên trực ca đêm ở quầy lễ tân  tan , nhân viên bảo vệ cũng đang ngủ gật trong buồng bảo vệ. Cả tiểu khu đều im lặng.
 
Bởi vì chuyện  xảy , Tô Diệp vẫn  chút sợ hãi, liền theo sát Dương Miên Miên.
 
Dương Miên Miên  ở cửa toà nhà, mỉm   Triệu Nhất Hàm đang  ngày càng xa phía trướci.
 
Thiết kế cảnh quan của tiểu khu   ,  chỉ  bãi cỏ, cây xanh, non bộ và dòng nước chảy mà phía  còn  một hành lang vòm hoa. Đang là mùa thu, là thời điểm hoa nở rộ nhất, những chùm dây leo hoa rủ xuống từ mái vòm ở . Nếu là  ban ngày thì quang cảnh  , nhưng giờ là ban đêm,  trời    trăng, chỉ  đèn đường rọi xuống!
 
Những cây hoa xanh , nở đầy hoa, treo lủng lẳng tạo thành những cái bóng dài, khẽ đung đưa trong gió đêm, giống như những cánh tay đang giương nanh múa vuốt.
 
Triệu Nhất Hàm trong lòng vốn  phát run,  thấy cảnh tượng như ,   càng sợ hãi và bỏ chạy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-137.html.]
 
Sắp đến ! Trạm bảo vệ ở ngay phía , chỉ còn 1 đoạn ngắn nữa thôi là  đến cổng tiểu khu .
 
Triệu Nhất Hàm nghĩ , nhưng càng chạy, trong lòng càng hoảng sợ.
 
Tại ... tại   chạy hơn 10 phút  mà vẫn  thoát khỏi hành lang hoa ?
 
Trạm bảo vệ rõ ràng là ở ngay góc đường phía   đầy 200 mét,   chạy mãi vẫn  đến?
 
"Hắn   ?", Tô Diệp  khỏi thắc mắc khi  thấy Triệu Nhất Hàm đang  cuồng trong hành lang như một con ruồi  đầu.
 
Lúc  đang  cạnh Dương Miên Miên, dương khí trong cơ thể dần dần tăng lên, hơn nữa   cô còn  bùa trừ tà  mua của Dương Miên Miên, nên tất nhiên  thể  thấy bóng ma trong hành lang đó.
 
Cây  gỗ tính dương, cây dây leo tính âm, đặc biệt  còn là cây hoa leo, là vật dễ chiêu âm nhất,  chỉ sẽ thu hút những  oán quỷ lang thang, mà còn cả những âm hồn động vật, tụ tập  một chỗ.
 
Triệu Nhất Hàm sắc mặt tái nhợt, nhận  bản  cứ  lòng vòng một chỗ, cũng hiểu bản   gặp  quỷ đả tường, sợ tới mức lớn tiếng kêu cứu, nhưng giọng  của  chỉ như đá bỏ xuống giếng.
 
"Hehe, tiểu ca ca, đừng chạy vội thế, đến chơi với chúng  ...", đột nhiên  hai giọng  quyến rũ vang lên bên tai .
 
Triệu Nhất Hàm run rẩy  đầu , bóng dáng của cây hoa leo đung đưa  cây cột bên cạnh đột nhiên vặn vẹo, biến thành hai bóng  phụ nữ,   đều no đủ,  hình  mỹ.
 
Người phụ nữ vẫn trông như một cái bóng,   đều là một màu đen. 2 "" một trái một   tới chỗ Triệu Nhất Hàm, đồng thời giơ tay  vuốt nhẹ lên  .
 
"Tiểu ca ca thật là mềm...Đã lâuu  chúng    chạm   ai..."
 
" , tiểu ca ca, ở  chơi với chúng  ."
 
Triệu Nhất Hàm  theo cánh tay đen nhẻm, từ cánh tay lên đến cổ  đến mặt, ngoài mảnh màu đen ,   hề cảm giác  sự đụng chạm, nhưng chỉ cần chút hiệu ứng thị giác   đủ  cho  khép chặt 2 đùi, một dòng nước ấm chảy ....
 
Hành lang nhất thời nổi lên một cỗ mùi khó ngửi...
 
Dương Miên Miên , nheo mắt : "Đoán là     dám động  phụ nữ nữa..."
 
"Vậy  về đây.". Dương Miên Miên thấy  việc    đấy, liền trộm thả  một tia dương khí, âm hồn trong hành lang nhận  chỉ thị, lúc  mới tha cho Triệu Nhất Hàn .
 
Triệu Nhất Hàm lúc  đang rúc  góc hành lang như một con ch.ó lạc. Khi Dương Miên Miên  ngang qua,  còn tưởng cô là nữ quỷ,  run lên cầm cập.