Dương Miên Miên lên xe, liếc  khuôn mặt của Hướng Ý  qua gương chiếu hậu, thở  một .
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Đối phó với tên nhị thế tổ  còn khó hơn cả đối phó với quỷ.
 
Trong xe, Hướng Ý cuối cùng cũng bình tĩnh , nhưng sắc mặt vẫn tái nhợt.
 
Hắn  bao giờ gặp  một  phụ nữ đáng giận như ,  chờ xem tuần   sẽ thu thập cô như thế nào.
 
Dương Miên Miên đột nhiên phanh gấp, Hướng Ý đập mạnh  ghế .
 
"Xin ,     hoa mắt một chút." Xe  nhẹ nhàng tiến về phía .
 
"Cô đưa   ?" Hướng Ý bình tĩnh , sắc mặt càng thêm khó coi.
 
Cái ghế  quá cứng, thậm chí còn   bọc da, đầu   cụng đến lắc não luôn .
 
"Về nhà của .", Dương Miên Miên bình tĩnh .
 
Hướng Ý  xong sửng sốt một chút: "Đồ nữ nhân    hổ! Chúng  mới gặp một , cô   đưa  về nhà. Sao, giờ cô hối hận ,  bợ đỡ  ? Nói cho cô , phụ nữ như cô,  đưa đến tận cửa  cũng  thèm."
 
"Ầm!" Hắn  dứt lời, chiếc xe đột nhiên chuyển hướng, đầu của Hướng Ý  một  nữa đập mạnh  cửa sổ.
 
"Cô  cái gì ?"
 
Dương Miên Miên  những chiếc xe bên ngoài qua , vẻ mặt ngưng trọng: "Muốn sống thì câm miệng ."
 
"Thắt dây an  ,  cho chắc.", Dương Miên Miên nhắc nhở, giậm mạnh chân, đạp ga xuống phía .
 
"A a -- cô đang  gì  - khốn nạn - cô hần kinh ..." Hướng Ý sợ đến mức lập tức bám lấy tay vịn phía  lên, sắc mặt tái nhợt vì sợ hãi.
 
Hiện vẫn  đến giờ cao điểm  tan sở,  đường cũng   nhiều xe, Dương Miên Miên lái xe  đường, hết vượt xe   đuổi xe , chiếc xe nội địa secondhand  cô lái như bay  đường.
 
Những chủ xe  Dương Miên Miên vượt đều tỏ  bối rối, họ   lầm , đó   là BYD ?
 
May mắn  đoạn đường    cảnh sát giao thông, nếu  Dương Miên Miên  lẽ  sớm  xe cảnh sát đuổi theo.
 
Dương Miên Miên thỉnh thoảng liếc  gương chiếu hậu, hai chiếc xe địa hình màu đen vẫn ngoan cường bám theo cô.
 
Sắc mặt Dương Miên Miên căng thẳng và nghiêm túc, nhưng nếu  kỹ,  thể thấy khóe môi mím chặt của cô  dường như  một đường cong mờ nhạt.
 
"Đồ điên,   xuống xe! Để  xuống nhanh lên!"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-145.html.]
Hướng Ý tự nhận  là  thích vui vẻ, thỉnh thoảng cùng bạn bè đến đường đua  lòng đất để chơi đua xe, nhưng họ sẽ luôn tìm những nơi ít  và ít xe, còn chơi trò mạo hiểm  đường đông xe cộ như thế  vẫn là  đầu tiên của .
 
Hắn  chiếc xe  đến chiếc xe khác lùi về  qua cửa sổ đến hoa cả mắt.
 
Thế là Hướng Ý, thanh niên cao một thước 8,  co ro thành một đoàn như quả bóng  ghế .
 
Thị giác và tốc độ kết hợp kích thích, khiến  dày  cồn cào, cuồn cuộn như sóng biển gầm, một cỗ nước chua lòm dâng lên cổ họng .
 
"Dừng , nếu  dám nôn  xe của ,  sẽ trực tiếp ném   ngoài."
 
Dương Miên Miên tuy đang tập trung lái xe nhưng vẫn  để ý đến động tác của Hướng Ý,  thấy  nôn khan, sắc mặt cô tối sầm .
 
... Hướng Ý  mới mở miệng  một chữ, liền lập tức ngậm miệng . Hắn hít một  thật sâu, cố kìm nén cơn axit  dày  gần như trào  khỏi cổ họng.
 
Nếu  ném  ngoài ở tốc độ ,  chít cũng tàn phế.
 
Dương Miên Miên lái xe đến tận phía  tiểu khu nơi cô ở, ở đây quanh năm  mấy thùng rác sắt lớn, bình thường  ít  đến đây.
 
Xe phía  cũng  hề chậm chút nào, khi xe của Dương Miên Miên   ngõ cũng  theo, trong ngõ    nhiều ổ gà, xe phía   quen đường liền tông  thùng rác  nghiêng ngả trong ngõ, rác tràn , đổ đầy  mật đất, ô tô buộc  dừng .
 
Dương Miên Miên  đầu xe  đạp phanh.
 
"Oẹ - Xe  dừng , Hướng Ý rốt cục  nhịn  nữa, mở cửa xe tông nhanh  ngoài, quên mất cơn đau ở chân, mất thăng bằng, loạng choạng xô về phía ,  vài bước thì đụng  bức tường, cuối cùng cũng dừng .
 
Lần , Hướng Ý   lộ  .
 
Những    xe địa hình phía   thấy Hướng Ý liền xuống xe, mở cửa bước  ngoài.
 
Dương Miên Miên  thấy  đó,  khỏi sửng sốt trong giây lát.
 
Đây   là  đàn ông cô  thấy  siêu thị ngày hôm đó ?
 
Cô còn nhớ Dư Duyên   đàn ông  là trưởng khoa chỉnh hình của bệnh viện thành phố.
 
Hướng Ý nôn xong, cuối cùng cũng thấy đỡ hơn một chút, khóe mắt liếc   đàn ông sắp băng qua đống rác, kinh ngạc : "Bác sĩ Mã?"
 
"Cậu  ông  ?" Dương Miên Miên kinh ngạc.
 
Hắn chính là bác sĩ riêng   ba thuê cho , Mã Phúc Minh,      rơi  hôn mê, sống thực vật." Hướng Ý , sắc mặt biến đổi, hét lớn: "Người     hạ độc , ... ...    hại !"
 
"Hoá   cũng  sợ?" Dương Miên Miên hừ lạnh một tiếng, sự chú ý của cô rơi  Mã Phúc Minh,  vẫn đang mặc áo bệnh viện,  lẽ là trực tiếp từ bệnh viện đến.