Kể từ  cuối cô  thấy, Mã Phục Minh rõ ràng  gầy   nhiều, vẻ nho nhã   cũng  còn nữa,   đó là một cỗ lệ khí.
 
Dương Miên Miên  sửng sốt, nếu  tà linh điều khiển, hành động và biểu tình sẽ  phần cứng ngắc. Người đàn ông  ánh mắt nhanh nhạy,  giống dáng vẻ  tà khí xâm nhập.
 
Ánh mắt Mã Phục Minh rơi  Hướng Ý,  : "Mày chạy khá nhanh đấy, nhưng  thể trốn thoát ."
 
"Mẹ nó, ông cho rằng  sợ ông ?" Hướng Ý là một  cao ít nhất  1m8 mét, Mã Phục Minh thấp hơn  nửa cái đầu,  thấy Mã Phục Minh trong tay   vũ khí,  cũng  sợ như lúc nãy nữa..
 
Hắn  thể tỏ  yếu đuối  mặt em gái nhỏ  .
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
"Nào, chúng  đấu tay đôi!" Hướng Ý thẳng lưng .
 
Mã Phúc Minh  lướt qua đống rác, Hướng Ý   xong, Mã Phúc Minh đột nhiên  dậy, lao về phía , nhảy cao đến hai mét.
 
"Mẹ kiếp!" Hướng Ý kinh hãi: "Mẹ  nó ông  còn là con   thế?"
 
"Đừng  thêm loạn nữa." Dương Miên Miên đẩy một cái, Hướng Ý đang c.h.ử.i thề dạt qua một bên, cô nhanh chóng rút chiếc roi đ.á.n.h hồn quấn quanh eo .
 
"Vút—" Đả hồn tiên kéo một tiếng, tạo thành một luồng gió, trực tiếp đ.á.n.h  bắp chân của Mã Phúc Minh.
 
Roi  cô dùng 10 phần khí lực, Mã Phúc Minh  quất mạnh đến mức rơi từ giữa  trung xuống đất một tiếng uỵch.
 
"Cái ..." Hướng Ý hít một , hoá  còn giấu vũ khí? Roi  chỉ  âm thanh thôi cũng  thấy đau hộ .
 
Dương Miên Miên chú ý tới thời điểm roi đ.á.n.h trúng Mã Phục Minh, trong   dường như  một quỷ ảnh văng , quỷ ảnh giống hệt Mã Phục Minh,  lẽ chính là hồn thể của ông , nhưng hồn thể  cả  đen thùi lùi như một âm hồn .
 
Theo lý thuyết, cho dù tà linh nhập  cơ thể, chỉ cần  đó  chít, âm hồn tuyệt đối  thể trở thành quỷ hồn.
 
Chỉ   khi  chít , 6 phách   biến mất, tam hồn mới rời khỏi cơ thể, hoá thành âm hồn vô minh.
 
Rõ ràng 3 hồn 6 phách của Mã Phúc Minh vẫn đang  chỉnh.
 
Ngay lúc hồn thể  đ.á.n.h , trong ngõ đột nhiên vang lên một âm thanh chói tai, thanh âm  thể diễn tả , tựa như   đang kêu t.h.ả.m thiết, trộn lẫn với tiếng gầm của dã thú, nhưng âm thanh   ngắn, lập tức biến mất.
 
Quỷ ảnh giống hồn thể   đ.á.n.h bật  khỏi cơ thể  lập tức nhập   trong cơ thể Mã Phục Minh,   mặt đất  bắt đầu cử động.
 
Dương Miên Miên vẻ mặt bình tĩnh,  đợi đối phương  dậy   vung roi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-146.html.]
 
  khi học  bài học  ,   Mã Phúc Minh  khôn ngoan hơn,    trốn roi của Dương Miên Miên,  tốc độ và tư thế của ông   giống một  chút nào mà giống một con vật hơn.
 
Dương Miên Miên cụp mắt xuống,
 
Hướng Ý   lưng Dương Miên Miên, cảm thấy Dương Miên Miên cầm roi  tay trông thật ngầu, tuy cô trông nhỏ nhắn đáng yêu nhưng tư thế  giống như một nữ vương,   lưng cô,  bỗng cảm thấy thật an .
 
Mã Phúc Minh né tránh roi của Dương Miên Miên mấy  đều  thể  gần, vẻ mặt đột nhiên cáu kỉnh, một  nữa  chút do dự lao về phía Hướng Ý.
 
"Hắn...  đến .!, Hướng Ý   xong, Mã Phục Minh  tới  mặt .
 
Thân ảnh  giống như một con báo, nhanh đến mức  ai  thể  rõ.
 
""A!"  mặt đột nhiên nhiều thêm một bàn tay, Hướng Ý kinh ngạc hét lên.
 
"Ông nghĩ  là  chít ?" Dương Miên Miên duỗi một chân, dùng sức đạp mạnh  bụng Mã Phúc Minh, vẻ mặt  vui.
 
Tay của Mã Phục Minh chỉ còn cách Hướng Ý một nắm đấm, nhưng  thể nào tiến thêm dù chỉ là một chút.
 
Dường như ông   tin  ai  thế nắm bắt  chuyển động của , vẻ mặt ngạc nhiên đến đơ , nhưng  nhanh, biểu tình  chuyển sang đau đớn.
 
Tiếng kêu chói tai  vang lên trong con hẻm,   âm thanh còn rõ ràng hơn , Dương Miên Miên cuối cùng cũng  rõ, âm thanh đó  chỉ là tiếng kêu của con  mà còn là tiếng kêu của động vật,  chấn động cả nhân tâm.
 
Dương Miên Miên  nơi   ấn,   khói đen thoát , nhưng vẻ mặt Mã Phúc Minh càng ngày càng thống khổ.
 
Cô vô thức chạm  n.g.ự.c , mặt dây chuyền mà  cô để   nóng lên.
 
Lần  nó nóng lên là lúc cô  hấp thụ sát khí của thần thức thiềm thừ.
 
Cô còn  kịp suy nghĩ thì tiếng  trong ngõ đột nhiên im bặt, một khối hồn thể đột nhiên xuất , Mã Phúc Minh trợn mắt, phịch một tiếng ngã xuống đất.
 
Hồn thể đen như mực, trong linh hồn tựa hồ  thứ gì đó đang vặn vẹo.
 
Hồn thể  hiện , mặt dây chuyền  cổ Dương Miên Miên càng nóng hơn,  định  kỹ hơn, cô liền thấy hồn thể của Mã Phúc Minh đột nhiên tách thành hai phần, một nửa là hình , một nửa là động vật. Phần hình    trở    Mã Phúc Minh, nhập  cơ thể, còn phần hình thú  lao về phía Hướng Ý.
 
Thú ảnh  oán khí  nặng, hình như  sợ Dương Miên Miên, xoay một vòng  , tránh xa roi của Dương Miên Miên từ xa.