Cô Gái Đốt Ma - Chương 147
    Cập nhật lúc: 2025-10-14 02:59:24
    Lượt xem: 22 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
    Cập nhật lúc: 2025-10-14 02:59:24
    Lượt xem: 22 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Roi của Dương Miên Miên thể chạm tới bóng của con thú, cần suy nghĩ, cô cổ tay, quất thẳng về phía Hướng Ý.
"Á!"
"Gầm!" Tiếng kêu đau đớn của Hướng Ý và tiếng kêu của dã thú vang lên cùng một lúc.
Roi quất lưng Hướng Ý, đuôi roi dài đ.á.n.h trúng thú ảnh, thú ảnh đ.á.n.h trúng chính diện, hình như trọng thương, kêu lên t.h.ả.m thiết, nhưng vẫn cam lòng bỏ qua cho Hướng Ý, yếu ớt bám tường, dường như đang tìm cơ hội để tay.
Hướng Ý co rúm lưng , nơi đ.á.n.h đang đau rát, nhưng lúc cũng quan tâm nữa.
Hắn thấy quỷ ảnh, nhưng thể thấy âm thanh sắc bén , thấy , càng thêm sợ hãi, sắc mặt của Hướng Ý trở nên tái nhợt.
Lúc , hoàng hôn đến, bách quỷ lộ đầu, âm khí dần dần dày đặc lên.
"Cái... là cái gì ?" Hướng Ý núp ở bên cạnh Dương Miên Miên, cảm giác con hẻm đột nhiên trở nên lạnh xuống.
"Miên Miên.", Lúc , một giọng mát lạnh đột nhiên vang lên từ đầu ngõ.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Dương Miên Miên thấy âm thanh , đơ một chút.
"Anh đợi em ở cửa phòng nửa ngày , em ở đây?"
Dư Duyên chậm rãi qua bãi rác, vẫn mặc chiếc áo sơ mi đen đến nhà cô, cao ráo trai.
Anh cầm túi đựng đầy trái cây và rau tươi trong tay lên, giọng dịu một chút: "Em xem, mua xong nguyên liệu , đợi chút nữa đồ ăn ngon cho em."
"Bạn trai của cô ?" Hướng Ý thăm dò hỏi.
Dương Miên Miên mím môi, im lặng.
"Đây là bạn của em ? Lên cùng ?", Dư Duyên Dương Miên Miên, ánh mắt dịu dàng: "Hôm nay mua sườn heo, em thích ăn sườn chua ngọt nhất, cho em ăn."
Dư Duyên bước gần họ .
Hướng Ý nhanh chóng rời khỏi nơi , theo bản năng tiến về phía , nhưng còn kịp bước, Dương Miên Miên đột nhiên nhấc chân sang một bên, cản trở động tác của .
"Ừ.", Dương Miên Miên đột nhiên mím môi , khóe miệng hiện lên một chút lúm đồng tiền.
Nhìn thấy Dương Miên Miên như , ánh mắt Dư Duyên càng cong lên mềm mại hơn.
Anh chậm rãi đưa tay về phía Dương Miên Miên: "Vậy chúng thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-147.html.]
Những ngón tay mảnh khảnh, đầu ngón tay tỏa ánh sáng ấm áp trong vầng sáng của mặt trời lặn, đến mức tưởng chừng như thật.
Những ngón tay từng chút một di chuyển đến gần Dương Miên Miên, cuối cùng chạm tới bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của Dương Miên Miên.
Dương Miên Miên hai mắt nheo , tạo thành hai vầng trăng lưỡi liềm, dùng ngón tay nắm chặt lấy tay đối phương.
Không khí dường như im lặng trong giây lát.
Nụ môi Dư Duyên khẽ run lên, đột nhiên sắc mặt đổi mạnh mẽ, như dầu nóng đốt cháy. Anh đột nhiên dùng lực, liên tục rút tay , như thể thoát khỏi sự kiềm chế của Dương Miên Miên.
"Miên...Miên Miên...bỏ !", Khóe miệng Dư Duyên nhếch lên, còn giữ vẻ mặt bình tĩnh cao quý nữa.
"Sao ? Không định nấu ăn cho em ? Đi thôi." Lúm đồng tiền ở khóe miệng Dương Miên Miên càng ngày càng sâu, sức ở tay càng ngày càng lớn.
"Anh......ah...". Giọng của Dư Duyên run lên, cuối cùng chịu nổi nữa mà hét lên một tiếng, bàn tay Dương Miên Miên kéo trong nháy mắt co rúm , biến thành móng vuốt của một con thú, da lông hoa văn.
"Cô... Cô phát hiện ? Trong Dư Duyên truyền một thanh âm kinh khủng, xen lẫn cam lòng, giọng khàn khàn khó chịu, giống như đang cưa gỗ.
"Haha.", Dương Miên Miên tăng lực tay, "Không mày từ đến mà lòng tin dám giả Dư Duyên, tưởng là bắt chước giỏi thế nào chứ? Dư Duyên thể ghê tởm như mày, tao suýt thì nôn hết mấy thứ tao ăn tối qua , tao hầm mày bù nhé?"
Cô dứt lời, vật rốt cục nhịn nữa, lộ bộ dáng thật sự.
Hướng Ý c.h.ế.t lặng khi đàn ông trai mặt đột nhiên biến thành một con thú cao bằng nửa . Lúc nãy thấy âm thanh bất thường thì mặt tái mét, bây giờ thấy cảnh tượng khó tin như , liền sợ đến mức bắp chân run rẩy.
Con thú trông giống như một con sơn ly, mặt mèo báo, nhưng nó lớn hơn sơn ly bình thường nhiều, đôi mắt nó màu đỏ tươi.
Làn sương đen quấn quanh cơ thể con sơn ly chạy dọc theo chiếc chân Dương Miên Miên kéo, dần dần chui trong cổ áo của Dương Miên Miên.
Khoảnh khắc sương đen biến mất, biểu tình của sơn ly càng trở nên thống khổ hơn.
Dương Miên Miên mỉm , khi hấp thu hắc khí từ con cáo núi, mặt dây chuyền dường như ăn no, nhiệt độ từ từ hạ xuống.
Sơn ly ngừng gào thét: "Thả , thả !"
"Không.", Dương Miên Miên đơn giản từ chối, "Sơn ly tự dâgn đến cửa, thả ?" Dương Miên Miên cong môi: "Sao mày dám lén trộm trí nhớ của tao? Mày giả vờ ai cũng , giả Dư Duyên đến lừa tao, chỉ IQ cũng khá cao đấy!"
Đoàn hắc khí bám tường lúc nãy chỉ là chiêu bài đ.á.n.h lừa , ngay khi sơn ly xuất hiện, màn sương đen mất tác dung, lập tức biến mất.
Đột nhiên, tiếng bước chân nhẹ nhàng phát từ con hẻm.
                                Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu. 
                                Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.
                            
