Trong những năm qua, ông cũng  tiếp xúc với một  đạo sĩ, đạo trưởng,  chút hiểu  với những  trong giới huyền môn.
 
Người như Dương Miên Miên, thực sự  năng lực, nhưng   nổi tiếng, đưa Hướng Ý đến cnahj cô, còn  thể tránh sự chú ý, là chuyện .
 
Hướng Đạt lo lắng cho con trai , đương nhiên sẽ  đáp ứng yêu cầu của .
 
Hướng Ý cúp điện thoại, lập tức đổi thành vẻ mặt buồn bã, cảm giác như   bỏ rơi.
 
Dư Duyên  thấy Hướng Ý co ro  sô pha, bộ dáng như  đả kích, kinh hãi   rời , ánh mắt  chút lạnh lùng.
 
Võ Tiểu Tứ  quen với việc  tay sai, nhãn lực của   hơn Hướng Ý  nhiều. Vừa  Dương Miên Miên  Hướng Ý ở cùng ,   nhanh chóng  về nhà, trải chiếc ghế sofa gấp .
 
Đợi một lúc vẫn   ai sang,  suy nghĩ một lúc   đến nhà Dương Miên Miên.
 
Lúc mới bước , Dư Duyên  về phía cửa, lúc  ánh sáng lạnh lẽo trong mắt mới biến mất, Võ Tiểu Tứ sợ đến dựng cả tóc gáy.
 
Người  hàng ngày tiếp xúc với  chít, mức độ nguy hiểm so với lão đại nhà , là một chín một mười.
 
Dư Duyên nhàn nhạt  một chút, Võ Tiểu Tứ nhanh chóng hiểu .
 
Dư Duyên là  đàn ông của lão đại, địa vị cũng giống như lão đại, Võ Tiểu Tứ lập tức  tới ghế sô pha, túm lấy Hướng Ý kéo về phòng .
 
"Anh đang  gì ? Thả  . Bên ngoài  một con quỷ.", Hướng Ý hiện  quyết định, nếu   thể ,  cứ ở cạnh Dương Miên Miên,  mới  cảm giác an .
 
Võ Tiểu Tứ thấp bé hơn Hướng Ý một chút, đối phương vùng vẫy một chút,   mất hết khí lực.
 
Hướng Ý liếc mắt thấy Dương Miên Miên  ăn xong,  cần suy nghĩ,  dậy, lập tức nhảy tới  mặt Dương Miên Miên,  vươn tay tóm lấy cô...
 
  chỉ nắm   ...
 
Dư Duyên kéo Dương Miên Miên sang bên cạnh một chút. Đôi mắt băng giá dán chặt  cánh tay Hướng Ý  kịp rút .
 
"Nếu    ở đây,   thể giới thiệu cho  một chỗ  khác."
 
Hướng Ý kinh ngạc  Dư Duyên, vẫn cảm thấy Dư Duyên sẽ   bụng như .
 
"Phòng biệt giam của Đội Cảnh sát Hình sự Thành phố, ngay cả một con ruồi cũng  thể bay ."
 
"...   ." Hướng Ý rút tay , lùi  một bước. Chỉ  loại  não hỏng mới nghĩ đến chạy đến phòng giam mà .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-150.html.]
Hướng Ý cuối cùng cũng phát hiện  tại    Dương Miên Miên  nhận  Dư Duyên giả mạo.
 
Người  giống như một tảng băng sống,  chỉ lạnh lùng mà còn u ám,   là kiểu khí chất mà  bình thường  thể bắt chước .
 
Dương Miên Miên   lời đề nghị của Dư Duyên, ánh mắt sáng lên.
 
Cục Cảnh sát Hình sự là nơi chính khí hừng hực, mấy oan hồn bình thường  thể đến gần, đúng là một nơi .
 
"Không,   ." Hướng Ý tất nhiên cũng  thấy sự  đổi trong ánh mắt của Dương Miên Miên, liền lùi : "Không  cô  bảo  ở cùng  đó ?  sẽ   phòng giam."
 
"Võ Tiểu Tứ,  sẽ ở cùng  .". Võ Tiểu Tứ bước tới và nắm lấy cánh tay của Hướng Ý: " ở ngay cách vách lão đại thôi,  yên tâm, ở đây ma ngưu quỷ xà thần gì cũng  dám động đến ."
 
Lời  của Võ Tiểu Tứ  hề khoa trương, lúc mới đến đây  cũng  sợ hãi.   một thời gian,  nhận  đám âm hồn đều  cung kính với Dương Miên Miên. Dương Miên Miên ở tiểu khu , địa vị  khác gì Đại Vương.
 
Những con ma đó sử dụng còn thuận tay hơn cả camera chạy bằng cơm, 360 độ  góc c.h.ế.t, thời điểm quan trọng còn  thể  tay.
 
Cuối cùng, Võ Tiểu Tứ kéo Hướng Ý vẫn còn  cam lòng, 2  xềnh xệch trở về phòng cách vách, thuận tay cầm theo 2 thùng mỳ Dương Miên Miên  mua.
 
Vừa lúc thùng mì của   hết,  thể ăn chặn một ít.
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Hướng Ý  hề  mì mà  mua với 250 nhân dân tệ phí sinh hoạt cuối cùng     tính toán, giờ trong đầu  chỉ  là hình ảnh quỷ hồn mặt đầy máo  toác miệng  với .
 
Ở đây  thật sự an   ?
 
Sau khi Hướng Ý rời , thế giới cuối cùng cũng trở nên yên tĩnh.
 
Dương Miên Miên mở cửa sổ, vẫy vẫy về phía  lầu. Âm hồn   tường phiêu phiêu  bay đến, đáp xuống bên cạnh giường.
 
Dư Duyên  Dương Miên Miên và  với cửa sổ trống : "Cảm ơn nhé, coi như nợ  một ân tình. Sau   sẽ  mấy lời   cho   mặt Bạch Vô Thường."
 
Dương Miên Miên  xong,  vẫy tay, tựa như tạm biệt. Một lúc , cô rút tay , đóng cửa sổ,  kéo rèm lên để che bớt ánh đèn neon ngày càng nhiều bên ngoài.
 
Dư Duyên dùng khăn lau sạch vết nước  tay,  đến  mặt Dương Miên Miên, giọng lo lắng : "Em   chứ?"
 
Dương Miên Miên dừng một chút, cau mày thở dài: "Sự tình rắc rối hơn so với tưởng tượng của em nhiều."
 
Không  con sơn ly   là tình huống gì,  thể xâm nhập ký ức của con , cũng   nó  thể  sâu bao nhiêu.
 
Dương Miên Miên  chút lo lắng chuyện Vu tộc sẽ  bại lộ.