Hướng Ý sửng sốt một lúc, mới theo  mạch suy nghĩ của Dương Miên Miên: "Việc  là do  Trọng quyết định. Ba  thậm chí còn vì chuyện  mà cãi  một trận  lớn với  .  mà hạng mục    là  đình chỉ  ?"
 
Dương Miên Miên sửng sốt một chút: "Cậu chắc chắn là   đình chỉ  ?"
 
Hướng Ý vẫn cầm hộp mì ăn liền trong tay, nhấp một ngụm mì, gật đầu: "Hình như mới  dừng mấy hôm ,  ba   là hình như gặp chuyện gì đó thương thiên hại lý."
 
Nếu  thế , Hướng Đạt là  ngăn thở dự án, con yêu tinh  đáng  sẽ  tính sổ  đầu ba con ông .
 
Dương Miên Miên  lâm  trầm mặc.
 
Để bảo vệ Hướng Ý, cô   cho con yêu tinh   tự đoạn một chân, chắc giờ nó đang hận cô lắm. Hơn nữa, hận thù của yêu tinh   rõ ràng như lệ quỷ, thường sẽ  cho những  vô tội xung quanh  liên luỵ.
 
Dương Miên Miên bấm  điện thoại của Hướng Đạt, chuông kêu một hồi lâu cũng    trả lời, nhưng rõ ràng đối phương  mới  chuyện điện thoại với Hướng Ý mà?
 
Dương Miên Miên mơ hồ  một loại dự cảm  , nhân lúc trời còn  tối , cô định đến Hướng gia xem thử, liền nhét cho Hướng Ý một lá bùa trừ tà, bảo Võ Tiểu Tứ cẩn thận,  cùng Dư Duyên rời .
 
Khi họ đến biệt thự nơi gia đình Hướng Đạt ở, bên trong đèn sáng rực, cửa cũng  khóa, họ một đường lái xe   thuận lợi.
 
Dương Miên Miên bấm chuông cửa,  mở cửa là một  ăn mặc như  giúp việc.
 
"Hai  là  Phương  mời đến đúng ?" Người hầu vội vàng mở cửa, : "Phương  ở  lầu, mời  theo ."
 
Dương Miên Miên và Dư Duyên  ,   một lời,  theo  hầu  nhà Hướng Đạt.
 
Biệt thự của Hướng Đạt là một trong những biệt thự đầu tiên  Duyệt Thái xây dựng, nó chỉ  diện tích  500 mét vuông,   gì đặc biệt,  vẻ   tương đồng với địa vị của đổng sự trưởng Duyệt Thái.
 
Trang trí nội thất của biệt thự theo phong cách Trung Quốc, bài trí đơn giản và trang nhã, mang  cảm giác sống động.
 
Ngay lúc Dương Miên Miên đang bình tĩnh đ.á.n.h giá căn biệt thự, một  đàn ông  ba mươi tuổi vội vã bước xuống cầu thang, vẻ mặt đầy lo lắng.
 
Nhìn thấy Dương Miên Miên và Dư Duyên  theo phía   giúp việc,   đến sửng sốt: "Các  là ai? Đến đây  gì?"
 
Người giúp việc sửng sốt một chút: "Họ   là bác sĩ đông y mà  mời ,  Phương?"
 
Phương Trọng cau mày: "Bác sĩ Giang  gọi điện thoại,   đường xảy  chuyện,  thể tới."
 
"Vậy bọn họ...", Người giúp việc sửng sốt.
 
Dương Miên Miên tiếp lời: " tới gặp Hướng lão ,  hỏi thăm chuyện biệt thự  núi..."
 
"Xin , ba nuôi của  hiện tại  tiện..." Phương Trọng còn  đợi Dương Miên Miên kịp  hết câu  ngắt lời, giọng điệu   chút tức giận: "Nếu  bàn chuyện công việc, hai     , giờ  tiện."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-152.html.]
 
"Có  Hướng lão   xảy  chuyện gì ?", Dương Miên Miên mơ hồ cảm nhận khí vị trong ngôi biệt thự   chút  bình thường.
 
Dương Miên Miên   những lời , sắc mặt Phương Trọng lập tức  đổi: "Quả nhiên là các  , các    gì ba nuôi của !"
 
Dương Miên Miên chớp mắt,  chút mờ mịt  lời  của Phương Trọng.
 
Dư Duyên lấy thẻ công tác của  , hôm nay lúc tan tầm  tiện tay bỏ  túi,  ngờ lúc    tác dụng.
 
"Trưởng phòng pháp y: Dư Duyên? Nơi  việc là Đội cảnh sát hình sự thành phố?", Phương Trọng sửng sốt.
 
Bác sĩ pháp y đến đây  gì?
 
"Phương , Hướng lão   bắt đầu !"  lầu   tiếng hét đầy lo lắng.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Phương Trọng  ,  quan tâm đến Dương Miên Miên và Dư Duyên nữa, chạy thẳng lên lầu.
 
Dương Miên Miên và Dư Duyên nhanh chóng theo .
 
Các bác sĩ và y tá tập trung xung quanh chiếc giường trong phòng. Trên giường, Hướng Đạt dường như  đau đớn, tay chân  ngừng co giật, gân cơ  bàn tay và bàn chân lộ  ngoài, gân xanh cũng nổi lên đáng sợ.
 
Hướng Đạt tận bốn mươi tuổi mới  con, hiện tại  gần 70 tuổi, trạng thái   vẻ  thích hợp.
 
"Bác sĩ Trần, ba nuôi của  thế nào ?"
 
Phương Trọng lo lắng hỏi.
 
Trần Thu Vũ lắc đầu, "  khám cho Hướng lão gia, vẫn  tìm  nguyên nhân của tình trạng .  vẫn khuyên  nên đưa ông  đến bệnh viện để điều trị càng sớm càng ."
 
"Không... ... ." Trần Thu Vũ   xong,  khi Phương Trọng kịp , Hướng Đạt  giường  lên tiếng .
 
Mặc dù  đau đớn, ông  dường như đang cố gắng hết sức để giữ cho đầu óc tỉnh táo.
 
Ánh mắt ông rơi  Phương Trọng, cổ giật giật, mặt đỏ bừng. Nói chuyện bây giờ dường như là một chuyện cực kỳ khó khăn, nhưng ông vẫn mở miệng chậm rãi   quyết định của .
 
"Không đến bệnh ...viện,..  thể để .... khác... ."
 
Hướng Đạt  xong những lời , hít sâu vài    : "Cẩn thận Kỳ Sơn... còn ... biệt thự  núi... ... Không ."
 
Hướng Đạt  xong những lời ,  cảm giác như cả   chống đỡ  nữa, thở dốc kịch liệt,  thể cử động  nữa, nhưng tứ chi vẫn run rẩy kịch liệt.