"Hay là châm huyệt an thần cho ba  ?" Phương Trọng  thấy Hướng Đạt như  thì mắt đỏ hoe.
 
"Không .", Trần Thu Vũ cau mày: "Vừa    tiêm cho Phương lão gia ,   tác dụng gì cả,  thể tiêm thêm nữa, nếu  cơ thể Phương lão gia sẽ  chịu nổi."
 
"Nếu t.h.u.ố.c ức chế thần kinh  hiệu quả,  thể xem xét tiêm tại chỗ một lượng nhỏ t.h.u.ố.c ức chế thụ thể mật n2 để giãn cơ cục bộ."
 
Một giọng  mát lạnh đột nhiên xen .
 
Nghe thấy âm thanh, Trần Thu Vũ vô thức  về phía cửa với vẻ mặt ngạc nhiên: "Dư Duyên! Tại    ở đây?"
 
Hắn kêu lên,  đó mới kịp phản ứng , vội vàng  lệnh cho y tá ở bên cạnh: "Mau tiêm t.h.u.ố.c ức chế thụ thể mật n2 cho bệnh nhân. Nhanh lên, nhanh lên! Sao     nghĩ tới chuyện đó chứ?"
 
Y tá phản ứng nhanh chóng, nhận  y lệnh, lập tức hành động.
 
Tiêm t.h.u.ố.c xong  lâu, tần suất run rẩy chân tay của Hướng Đạt thực sự chậm .
 
Thấy thật sự  tác dụng, Phương Trọng thở phào nhẹ nhõm,  khỏi tỏ  cảm kích với Dư Duyên.
 
"Xin ,     hiểu tình huống, còn tưởng rằng các  là  của tập đoàn Kỳ Sơn phái tới, đắc tội , xin  2 ."
 
Sau khi tứ chi Hướng Đạt ngừng co giật,   dần dần thả lỏng. Dường như ông cực kỳ mệt mỏi,  nhanh  đó  chìm  giấc ngủ.
 
Sau khi Trần Thu Vũ kiểm tra, xác nhận các chỉ  sự sống của Hướng Đạt đều bình thường, cuối cùng cũng  thả lỏng, lúc   mới đến gần Dư Duyên,  giấu nổi vẻ phấn khích  khuôn mặt.
 
"Tiểu tử ,  lâu  gặp." Trần Thu Vũ nện một quyền nhẹ  vai Dư Duyên, bộ dáng   thiết.
 
Đường nét  mặt Dư Duyên cũng  dịu : "Đã sáu năm ."
 
Nói xong,   sang Dương Miên Miên, giới thiệu: "Đây là bạn gái của , Dương Miên Miên; đây là bạn cùng lớp của  khi  du học ở nước ngoài, Trần Thu Vũ, chuyên về thần kinh học."
 
Trần Thu Vũ  toe toét: " , là bạn cùng phòng! Là kiểu bạn ngủ chung giường ..."
 
Dư Duyên lạnh lùng liếc  một cái, Trần Thu Vũ sờ mũi một cái   thêm: "   đá  xuống giường,  thất bại ..."
 
Dương Miên Miên tò mò  đối phương, đây là  đầu tiên cô  thấy Dư Duyên thể hiện mặt thoải mái như  với  khác ngoài cô.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-153.html.]
"Không ngờ quả hồ lô nhàm chán Dư Duyên  cũng tìm  bạn gái,  còn là một mỹ nữ, vận khí thật là .". Trần Thu Vũ   đùa  đưa tay về phía Dương Miên Miên.
 
Dương Miên Miên  tay đối phương, do dự một lát, duỗi đầu ngón tay , nhẹ nhàng chạm  tay đối phương,  đó lập tức rút tay .
 
Mọi  chỉ nghĩ cô  ngại ngùng,  ai để tâm, chỉ  Dư Duyên liếc  cô, trong mắt hiện lên một tia suy nghĩ sâu sắc, khuôn mặt dần dần trở  vẻ lạnh lùng như ban đầu.
 
Dương Miên Miên bình tĩnh suy nghĩ một chút,  đến cạnh cửa sổ,  về ông cụ đang ngủ yên bình.
 
Dương Miên Miên  động, Dư Duyên tự nhiên  theo, kết quả là cả đám đều chạy đến bên cạnh ông già.
 
"Hai vị bác sĩ, cho hỏi ba nuôi của   chuyện gì ?", Phương Trọng tỏ  lo lắng.
 
"Nhìn tình huống ,  thể loại trừ khả năng đột quỵ. Tình hình cụ thể, vẫn  chờ lúc đến bệnh viện, kiểm tra bằng các thiết  chuyên nghiệp và xét nghiệm chuyên môn mới  .", Trần Thu Vũ trả lời.
 
"ba nuôi của   giờ sức khỏe luôn  ,  tự dưng  đột quỵ? Hơn nữa..." Phương Trọng cũng đang trong tình thế tiến thoái lưỡng nan. Trong tình thế , nếu chủ tịch bệnh nặng   viện, Duyệt Thái sẽ gặp rắc rối nghiêm trọng.
 
Dương Miên Miên cẩn thận  Hướng Đạt, sắc mặt  trắng bệch như  bệnh mà khỏe mạnh hồng hào,  thở dài đều đặn.
 
Bởi vì  mới  tiêm thuốc, tay áo Hướng Đạt  xắn lên cao, để lộ  cánh tay cơ bắp rắn chắc,  khác gì một  đàn ông trung niên quanh năm luyện tập.
 
Cô nhớ    uống cà phê với Hướng Đạt, bàn tay của đối phương vẫn giống như của những   ngoài sáu mươi khác, làn da chảy xệ,   dấu hiệu của tuổi tác.
 
Khuôn mặt hồng hào,  thể tráng kiện,  ngược  quy luật tự nhiên, vi thiên nghịch mệnh, sợ là....
 
Dương Miên Miên vỗ vỗ đầu, cảm giác như  đây   từng  với cô về tình huống tương tự, nhưng lâu quá nên cô  nhớ rõ.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Có vẻ như  điều gì đó đặc biệt quan trọng.
 
"Đây chính là chỗ   mới tiêm t.h.u.ố.c ?" Cô duỗi ngón tay sờ  một chỗ, lúc    mới phát hiện, ở cánh tay quả thực  một vết đỏ nhỏ, giống như vết tiêm, nếu  chú ý sẽ  phát hiện .
 
Y tá lắc đầu liên tục, chỉ  một chỗ ở phía trong cánh tay : "Không , chỗ chúng  tiêm ở trong  cơ."
 
Dư Duyên đẩy kính lên, : "Miệng vết thương   bắt đầu đóng nắp, xem thời gian,  vẻ là 1 tiếng ."
 
"Một giờ ? Tập đoàn Kỳ Sơn! Quả nhiên là mấy  đó! Một tiếng   của bọn họ đến đây, rời   lâu thì ba nuôi của  xảy  chuyện." Phương Trọng nghiến răng .