Phương Trọng   thể  nghĩ tới chuyện ? Chỉ là hiện tại hai bên quan hệ  ,  cũng   đầy đủ bằng chứng, cho dù  đến gặp đối phương, họ cũng  chắc sẽ thừa nhận.
 
Tập đoàn Kỳ Sơn cực kỳ bí ẩn. Họ  rằng họ nghiên cứu công nghệ sinh học, nhưng vẫn  sản xuất   bất kỳ loại t.h.u.ố.c nào. Phương trọng càng nghĩ càng sợ.
 
Lúc  Duyệt Thái  vấn đề, họ chỉ tập trung nghĩ xem   để bổ sung vốn.  lúc đó, tập đoàn Kỳ Sơn xuất hiện, đề nghị hợp tác với Duyệt Thái, vấn đề bơm vốn cực kỳ đơn giản,  chỉ đơn giản điều tra bối cảnh của công ty ở nước ngoài  đồng ý. Giờ xem xét kỹ , tập đoàn Kỳ Sơn  rót vốn và thu mua nhiều công ty, nhưng vẫn  hề cho  đời loại t.h.u.ố.c nào, là một công ty nghiên cứu công nghệ sinh học lớn mà như thế  vẻ  bất thường.
 
Phương Trọng suy nghĩ một lúc, gọi điện thoại  gửi một email .
 
" đang cố gắng gây áp lực với Kỳ Sơn, nhưng ít nhất  đợi thêm một đêm. Đêm nay..." Phương Trọng  Hướng Đạt  giường, vẻ mặt lo lắng: "Ba nuôi của  sẽ   chứ?"
 
"Tạm thời  lẽ sẽ  thôi." Trương Niệm Sơn  xong liền lấy  một mảnh bùa, vẩy mấy cái  mặt Hướng Ý. Lá bùa    lửa mà tự cháy, tro rơi thẳng lên mặt Hướng Đạt.
 
Phương Trọng thấy  vội vàng đưa tay định phủi bụi , nhưng  kinh ngạc phát hiện nhưng mạt tro  rơi xuống mặt ông  đột nhiên biến mất, như thể thấm  da thịt.
 
Sau khi tro bùa thấm  da, sắc mặt của Hướng Đạt đột nhiên trở  bình thường, cơ bắp tứ chi đang co rút cũng dần mềm , thể chất  cường tráng như lúc nãy nữa mà  dần trở về đúng như một ông cụ 70 tuổi.
 
"Lá bùa   thể tạm thời áp chế thời gian trong một  thời gian, nhưng thời gian  hạn, chúng   tranh thủ tìm cách."
 
Nhìn thấy hành động của Trương Niệm Sơn, Phương Trọng  còn nghi ngờ gì về lời ông   lúc  nữa. Nhớ  những lời đó,   nhịn  mà hỏi: "Vị cao nhân mà đạo trưởng  nhắc đến là ao?  sẽ  tìm,    thể giúp ba nuôi  khỏi bệnh ?"
 
Ánh mắt Trương Niệm Sơn nhẹ nhàng quét qua khuôn mặt Dương Miên Miên, mỉm : "Duyên đến sẽ ,  thể cưỡng cầu."
 
Dương Miên Miên và Dư Duyên đến đây một chuyến   tìm  manh mối gì, hơn nữa  Trương Niệm Sơn ở đây, cô cũng  ở  nữa.
 
Trên đường trở về, app Kim Mãn Lộ  nhảy  thông báo.
 
Có khách quỷ!
 
Dương Miên Miên ánh mắt mất tự nhiên  Dư Duyên   ghế phụ, khóe miệng giật giật.
 
Đây hình như là  đầu tiên Dư Duyên  thấy cô  việc,  hiểu  cô   chút lo lắng.
 
Xe chạy  đến mười mét, Dương Miên Miên dần dần giảm tốc độ, nghiêng đầu  nữ quỷ ngoài cửa sổ, lén nháy mắt.
 
Đối phương nhanh chóng lên xe.
 
Ma nữ còn trẻ, khuôn mặt trang điểm  tinh xảo,  xinh .
 
Nhìn thấy trong xe  một    trai, ma nữ liền huýt sáo, thở  một  rượu ngay khi  lên xe.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-156.html.]
"Mệnh của  thật , chít  còn  gặp soái ca, đáng giá, đáng giá."
 
Ma nữ   chút khác biệt với những hồn ma khác, cô  dường như  nhanh chóng chấp nhận rằng   c.h.ế.t,  khuôn mặt   chút hoài niệm nào.
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
"Làm phiền tiểu thư đưa  đến hoa viên tiểu khu ở thành Tây."
 
Dương Miên Miên vẫn im lặng và xoay tay lái về hướng cách xa tiểu khu nhà cô.
 
Dư Duyên  chiếc xe đột nhiên chuyển hướng,    Dương Miên Miên.
 
"Nhiệt độ  xe  giảm xuống  5 độ."
 
"Ha ha, thật ?", Dương Miên Miên  trừ.
 
Dư Duyên mặc dù  thể chất  âm, nhưng   thể  thấy âm hồn, nên tất nhiên sẽ    ở ghế    thêm một nữ quỷ.
 
Cô  Dư Duyên  lẽ cũng  cô thường xuyên  đối mặt với những chuyện , nhưng  và chân chính trải nghiệm là 2 chuyện   khác .
 
Ma nữ ở phía  tự  tự , Dương Miên Miên áy náy  dám  chuyện, chỉ chuyên tâm lái xe.
 
Xe dần dần tiến  đường chính,  đường ngày càng  nhiều  qua , đèn xe nhấp nháy tới  , sắc mặt hai  lúc sáng lúc tối.
 
Giọng  trong trẻo của Dư Duyên đột nhiên nhẹ nhàng vang lên: "Anh là bác sĩ pháp y, ngày nào cũng  thấy thi thể, em  sợ  ?"
 
"Sợ gì chứ?" Dương Miên Miên kinh ngạc liếc  , trong xe  tối, chỉ  thể  thấy mơ hồ bóng dáng .
 
"Anh cũng ." Giọng  của Dư Duyên đột nhiên trầm xuống: "Em  , cực kỳ ,   thích em."
 
Một chiếc ô tô lao qua, Dương Miên Miên sửng sốt một chút, giọng  trở nên căng thẳng: "Anh   gì? Em   rõ."
 
Phía  là đèn đỏ, xe dừng .
 
Dư Duyên  đầu  Dương Miên Miên đang vươn cô,  mặt lộ  vẻ bối rối và thận trọng,  khỏi đưa tay xoa xoa đỉnh đầu cô: "Em  , dù em   gì,  cũng  vui!"
 
"Ồ, soái ca tỏ tình." Nữ quỷ   còn kích động hơn cả Dương Miên Miên, gần như nhảy dựng lên, đầu đụng lên trần xe.
 
Dương Miên Miên   gì, trong xe  tối, chỉ  ánh sáng từ kính chắn gió chiếu  mắt cô.
 
Trong xe yên tĩnh, Dương Miên Miên thậm chí  thể  thấy tiếng tim  đập thình thịch.