Dương Miên Miên  xong bang một tiếng đóng cửa phòng . Hi vọng của Võ Tiểu Tứ  cánh cửa đập nát, nhưng   cũng  dám can đảm rời , do dự một lát, cuối cùng vẫn là chầm chậm  về phòng cách vách. Chỉ mong đại sư thính lực  một chút, vạn nhất xảy  chuyện gì  thể    kêu cứu mà chạy qua. Nghĩ như , Võ Tiểu Tứ nhịn   gõ gõ bức tường giữa hai phòng.
 
Dương Miên Miên  mới  xuống chuẩn  ngủ, giơ một chân lên, hung hăng đá lên vách tường: "Anh còn gõ nữa,  tin  băm tay  luôn ?"
 
Võ Tiểu Tứ sợ tới mức lập tức lùi tay về, trong lòng an tâm hẳn.
 
Thật , đại sư phản ứng nhanh thật. Võ Tiểu Tứ cũng  để ý tới, cạnh hai căn phòng cách vách còn  một gian phòng  đóng,   biển  phòng, mà phòng   chính xác mới hẳn là 403...
 
Phòng  của Dương Miên Miên cùng Võ Tiểu Tứ   là một căn hộ 3 phòng hai phòng khách, nhưng mà chủ nhà vì  thêm tiền thuê nên gọi  đến xây một bức tường chia đôi căn hộ , đem căn hộ lớn sắp xếp nội thất, chia thành 2 phòng bé. Cho nên xét một cách chính xác, phòng của Dương Miên Miên  của Võ Tiểu Tứ đều là phòng 404.
 
Sau khi sửa, hai gian phòng  lượt xảy  chuyện, cho đến khi Dương Miên Miên đến thuê. Chủ nhà sợ con gà đến tay bay mất liền đem chìa khóa cả hai căn giao luôn cho Dương Miên Miên, còn  bụng đề nghị cô tìm thêm bạn ở cùng để chia tiền nhà, nên nay Võ Tiểu Tứ mới thuận lợi như .
 
Đương nhiên, Võ Tiểu Tứ  hề  điều . Trải qua một ngày tinh thần căng thẳng, bỗng nhiên  buông lỏng, mỏi mệt cùng buồn ngủ đột nhiên ập tới, Võ Tiểu Tứ đến cả phòng cũng  dọn,  lên giường ngủ luôn, khóe miệng còn chảy  một tia nước miếng trong suốt.
 
Hành lang tối tăm tầng 4, thường thường thổi lên từng trận gió buốt lạnh, như thể còn  thấy trong đấy tiếng vọng run rẩy. Gió  từ cửa sổ cuối hành lang thổi tới, đến phòng 404  tan biến như   chuyện gì xảy .
 
Thời gian 2 ngày nhanh chóng trôi qua. Tô Lãng   cửa sổ ngắm trời mưa, cau mày.
 
Mẹ   đặt vé bay cho   giữa trưa mai, ngay  khi hạ táng ba . Tuy   giải thích tại   gấp gáp như , nhưng trong lòng   mơ hồ đoán  đáp án.
 
Tô Lãng đặt tay lên tim, nơi đó mấy hôm nay vẫn  cảm giác hoảng hốt. Hắn trời sinh tim   . Trái tim    chờ đợi  lâu nhưng vẫn  tìm   hiến.
 
Hai tháng , lúc  đang học ở nước ngoài bỗng nhận  điện thoại của ,   tìm  tim cho , bảo  về nước phẫu thuật. Rõ ràng y học ở chỗ  tiến bộ hơn bao nhiêu,   hiểu  tại  ba   nhất quyết   về nước  phẫu thuật cấy ghép, nhưng hiện tại   rõ.
 
Tô Lãng thở dài, móc trong n.g.ự.c  hai lá bùa, một lá của Dương Miên Miên, một lá của vị hòa thượng . Tuy rằng đều là bùa, nhưng một là như rồng bay phương múa, tiêu sái thoải mái. Trong khi đó,  lá  chỉ là một chữ hán "Đuổi quỷ", phía  còn  chữ "Minh".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-16.html.]
 
Mẹ  lúc  thấy lá bùa  thì  mặc định Dương Miên Miên là kẻ lừa đảo, cũng  thèm  lá bùa   vẽ cẩn thận đến , còn bảo  ném . Tô Lãng dùng ngón tay cái vuốt ve tấm bùa. Không  vì , mỗi   như thế, cảm giác hoảng hốt sẽ giảm   nhiều, vì thế  vẫn  ném .
 
Trời mưa, ở trong nhà  chút buồn bực, Tô Lãng định mở cửa chút cho thoáng. Lúc , ngoài cửa bổng thổi tới một trận gió, lá bùa  bàn  thổi xuống đất. Tô Lãng vội xoay  , đột nhiện cảm nhận  một lực đạo mạnh mẽ đ.á.n.h tới lưng . Tô Lãng chỉ thấy sống lưng chợt lạnh buốt, cả   ngã xuống đất. Cú va chạm    ngã lên tấm bùa. Thời điểm ngón tay  chạm  lá bùa của Dương Miên Miên, bên tai  vang lên một tiếng rít thống khổ, lực đạo  lưng  nhẹ  một chút.
 
"A Lãng, con  ở trong phòng , xuống ăn tối". Tiếng bà Tô vang lên ngoài cửa.
 
Tô Lãng hô to: "Đừng ."
 
   kịp. Tô Lãng trơ mắt  một đoàn thịt máo lẫn lộn nhào về phía .
 
Tiếng kêu t.h.ả.m thiết vang vọng trong biệt thự. Bà Tô  thấy  mặt là một  thể với bộ n.g.ự.c mở toang toác, mặt đầy máo, khuôn mặt  bảo dưỡng cẩn thận toát cái xanh trắng.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Bà liếc mắt liền nhận  đây  ai. Gương mặt   vô   xuất hiện trong những cơn ác mộng hàng đêm, đuổi theo bà,  bà trả  tim, còn  lấy mạng bà.
 
"Khặc khặc..."Ác quỷ , máo tươi  ngừng chảy  từng giọt từ miệng,  bao lâu   mặt đất  là máo.
 
"Trả tim cho , trả  mạng cho ."
 
"Đã xảy  chuyện gì? Thiện Trí  thấy  tầng  động tĩnh, từ chân cầu thang ngó cái đầu trọc lóc lên dò hỏi, trong lòng cầu nguyện.
 
Té ngã ? Cả nhà  đúng là tuy giàu mà ngốc,  còn đang chờ tiền hương đèn của nhà  á, ngàn vạn  đừng  chuyện gì.
 
Tô mẫu  thấy thanh âm của Thiện trí, đột nhiên tỉnh táo như  từng  hoảng sợ,  chạy  hô to: "Đại sư, cứu ".