"Không , bệnh của ông Hướng đến đột ngột,  đến giờ cũng bó tay,  Phương cẩn trọng cũng là điều .  thấy thế ,  Phương mời thêm một bác sĩ chuyên khoa thần kinh, chúng  cùng hội chẩn,    thể tìm  nguyên nhân bệnh." Trần Thu Vũ .
 
Đối với sự  tin tưởng của Phương Trọng, Trần Thu Vũ dường như  quan tâm,  xong bước đến giường, tỉ mỉ kiểm tra tình trạng của Hướng Đạt.
 
"Tình trạng sức khỏe của ông Hướng hiện tại vẫn , các chỉ  cụ thể các cô ghi  ." Kiểm tra xong, Trần Thu Vũ dặn dò y tá phía ,  đó gật đầu với Phương Trọng, trấn an: "Các chỉ  của ông Hướng đều , hiện tại   vấn đề gì lớn,  Phương cũng đừng lo lắng quá."
 
Trần Thu Vũ đeo kính gọng vàng, mặc áo blouse trắng, vẻ ngoài nho nhã,  chuyện cũng ôn hòa, trông  vẻ là  dễ gây thiện cảm.
 
"Nhân quả tuần , sinh tử thiên định."
 
Lúc , Trương Niệm Sơn vẫn im lặng từ khi Trần Thu Vũ  phòng, đột nhiên  một câu: "Hướng  là  hành thiện, phúc thọ dài lâu, tự nhiên gặp hung hóa cát, ngược ,  trái đạo trời, hành ác, sẽ tự gánh hậu quả."
 
Trần Thu Vũ đang định rời ,  , khóe miệng cong lên, mặt lộ vẻ  nhạt: "Đạo trưởng  , ông Hướng sớm muộn sẽ tỉnh  thôi."
 
Nói xong, Trần Thu Vũ cúi  chào Trương Niệm Sơn, nhưng phát hiện đối phương  ,   .
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Trần Thu Vũ cũng  tức giận, khóe miệng vẫn , bước nhanh  khỏi phòng.
 
"Bác sĩ Trần,  dung dịch dinh dưỡng  còn truyền ?" Y tá  theo Trần Thu Vũ, hỏi. Đợi một hồi   thấy câu trả lời, cô ngẩng đầu lên.
 
Nhìn một cái, y tá nhỏ suýt  rơi khay t.h.u.ố.c trong tay.
 
Cô  từng thấy bác sĩ Trần như thế , khóe miệng tuy vẫn nhếch lên, nhưng gương mặt  như mặt nạ  lấy  từ tủ đông, lạnh lẽo, tái nhợt,  chút cảm xúc
 
*****
 
Vì  đồng ý với Trương Niệm Sơn  núi Mộc Nam, Dương Miên Miên cũng gọn gàng chuẩn  một chút   ngoài.
 
Đi cùng cô còn  Hướng Ý  cô kéo dậy và Võ Tiểu Tứ mặt dày đòi  theo.
 
Tên yêu quái đó sớm muộn gì cũng   trả thù, để Hướng Ý ở  cũng  an  bằng mang theo bên , dù  cô  nhận tiền của Hướng Đạt, việc   cho đến cùng.
 
Hướng Ý yếu ớt   sức chiến đấu, coi  như vật trang trí hình  .
 
Dương Miên Miên cùng hai vật trang trí hình  xuống tầng .
 
Lúc  bình minh  ló dạng, ánh mặt trời  chiếu  hành lang, cầu thang còn tối tăm, nhưng  khi Dương Miên Miên bước chân lên cầu thang, bóng tối  cầu thang như thủy triều dạt sang hai bên.
 
Hướng Ý kêu lên một tiếng, dụi mắt thật mạnh.
 
"Chưa thấy qua bao giờ đúng ." Võ Tiểu Tứ đắc ý chế nhạo.
 
"Miên Miên, hôm nay dậy sớm ." Lúc , các bà các cô trong khu đang tập thể dục, thấy cô xuống, bà quen   đùa: "Là  hẹn hò với bạn trai  ? Haha, mau  ,  thanh niên ở cổng đợi con lâu ,  trai lắm!"
 
Dương Miên Miên  theo ánh mắt của họ,  đàn ông  trai đến mức    lóa mắt   Dư Duyên thì còn là ai?
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-162.html.]
Dư Duyên đang   thiết  thể thao cạnh tường, mắt khép hờ   đang nghĩ gì.
 
Mấy ngày nay nhiệt độ  giảm,   vẻ sợ lạnh, mặc áo len đan dày màu đen xám, trông  vẻ ấm áp hơn bình thường.
 
"Dư Duyên!"
 
Dương Miên Miên khẽ gọi một tiếng,  nhịn  tăng tốc bước chân.
 
"Ây,  là giả ?" Hướng Ý bây giờ   bóng ma với Dư Duyên, định chạy lên nhắc nhở, nhưng  Võ Tiểu Tứ giữ .
 
"    mắt  ." Võ Tiểu Tứ kéo Hướng Ý sang bên: "Không thấy  và lão đại đang  chuyện yêu đương ? Chen   gì."
 
 mà... Hướng Ý còn  chút lo lắng,  định  chuyện, liền phát hiện Dương Miên Miên dang rộng hai tay, nhảy  trong n.g.ự.c Dư Duyên,   đối phương ôm .
 
"Quào!" Võ Tiểu Tứ kinh ngạc, lão đại đúng là lão đại, ngay cả khi yêu đương cũng bá đạo hơn phụ nữ khác.
 
Cảnh ôm ấp  thật sự sảng khoái!
 
"......Được ."
 
Hướng Ý lặng lẽ thu  lo lắng của .
 
Không thấy con mèo biến hình, chỉ thấy  khí đầy bong bóng hồng, lãng phí sự lo lắng của .
 
"Sao   đến đây?" Dương Miên Miên hít một  sâu,   thẳng dậy, mũi ngửi thấy mùi hương nhè nhẹ của nước giặt.
 
Dư Duyên: "An ninh gần đây  , đồn cảnh sát   chuyện gì,  xin nghỉ phép."
 
"Vậy ?..." Dương Miên Miên trợn mắt, "Chúng   du lịch rừng núi một chuyến nhé?"
 
Dư Duyên gật đầu, đôi mắt nâu nhạt tràn đầy hình ảnh của Dương Miên Miên: "Em thích là ."
 
Bởi vì nụ hôn nồng cháy đêm qua, tình cảm giữa hai  càng thêm  thiết.
 
Thấy Dư Duyên đồng ý, Dương Miên Miên  nhịn  nở một nụ  rực rỡ, má lúm đồng tiền như rượu vang, ngọt ngào đến mức khiến   say mê.
 
Có sự tham gia của Dư Duyên, chuyến  đến núi Mộc Nam   đột nhiên trở nên thật đáng mong đợi.
 
Dương Miên Miên kéo Dư Duyên  ngoài,   vài bước, đột nhiên nhớ  còn hai "vật trang trí" lớn, cô  ,  nhịn  nhướng mày:
 
"Này, các  còn ôm  bao lâu nữa?"
 
Hướng Ý và Võ Tiểu Tứ  , mới nhận  họ vẫn duy trì tư thế ôm nửa chừng.
 
"!!"