Cả hai nhanh chóng buông  , mặt đầy vẻ kinh tởm.
 
Ra khỏi cửa, đúng lúc xe của Phương Trọng  đến. Vì    đường núi, Phương Trọng đặc biệt chuẩn  ba chiếc xe việt dã hạng nặng.
 
Người dẫn đầu bên phía Phương Trọng là một  đàn ông  ba mươi lăm, ba mươi sáu tuổi, tên là Tang Đan, mặt vuông chữ điền, da ngăm đen, cơ bắp cuồn cuộn, trông  dễ chọc  chút nào.
 
Tang Đan mang theo bảy , cộng thêm Dương Miên Miên, Thái Hoành An và bốn  khác, tổng cộng là mười hai ,  đủ  lên ba chiếc xe.
 
Xuất phát từ Cẩm Thành xuất phát, cự ly đường thẳng đến núi Mộc Nam chỉ  hơn ba trăm cây , lái xe nhanh thì đáng lẽ đến trưa là tới, nhưng thực tế   đơn giản như .
 
Núi Mộc Nam   là một ngọn núi, mà là một dãy núi,   gần dãy núi lớn, càng  sâu, đường càng hiểm trở.
 
Đường quốc lộ bám sát  vách núi mà xây, mười khúc quẹo tám ngã rẽ,   thể giây  còn là đường thẳng, giây   là vách đá dựng , xe cũng  dám tăng tốc, chỉ  thể tiến từng bước như rùa bò.
 
Hơn nữa càng  sâu, sương mù càng dày, rõ ràng  là mười một giờ trưa, nhưng sương mù   dấu hiệu tan biến, tầm   quá mười mét.
 
Dương Miên Miên và Dư Duyên, Hướng Ý  chung một xe, lái xe tên là Tần Minh Lượng,  của Phương Trọng,    tiết lộ, mấy  họ đều xuất  từ quyền thị, khả năng chiến đấu  tệ, còn Tang Đan từng là lính đ.á.n.h thuê, một   thể đ.á.n.h bại năm  bọn họ.
 
Xe của họ ở giữa, xe dẫn đầu là của Tang Đan, Thái Hoành An cũng ở trong xe đó. Võ Tiểu Tứ và ba  còn  ở xe phía .
 
 hiện giờ sương mù dày đặc, tầm  kém, chỉ  thể  loáng thoáng tiếng động cơ phía  và ,   rõ  xe.
 
Dương Miên Miên   ngoài cửa sổ, nơi  quanh năm sương mù,   ánh mặt trời, âm khí đọng   tan, ở lâu trong   chừng sẽ xảy  chuyện gì.
 
Dương Miên Miên trong lòng  dự cảm  lành, đang suy nghĩ  nên dùng điểm tích lũy đổi vài lá bùa trừ tà cho  ở hai chiếc xe  và  .
 
"Á!" Lúc , phía  đột nhiên phát  một tiếng hét kinh hoàng.
 
"Có chuyện gì ?" Tần Minh Lượng nhanh chóng hỏi qua bộ đàm.
 
"Rẹt rẹt...  ...  đúng... Rẹt rẹt... yêu quái phương nào... Rẹt rẹt..."
 
Đầu bên  là giọng của Tang Đan, trong bộ đàm tiếng điện từ  lớn,   rõ lắm, loáng thoáng còn lẫn cả tiếng niệm chú của Thái Hoành An.
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
"Lão đại... Lão đại...   là chuyện gì thế?"
 
Người lái xe là một  gầy đen, đầu trọc,  đây cũng là một tay đ.ấ.m bốc giỏi, tuy  nhỏ nhưng gan    nên  biệt danh là Hổ Tử.
 
 lúc , bàn tay nắm vô lăng của Hổ Tử gan  cũng đang run rẩy  ngừng .
 
Vừa    cái gì đột nhiên đập  nóc xe, họ  kịp xuống xem, thì  thấy m.á.u đỏ tươi từ từ chảy xuống kính chắn gió.
 
Từng dòng, từng dòng, từng mảng máu, nhuộm đỏ cửa kính vốn đang sạch sẽ.
 
Tang Đan  ở ghế phụ, ánh mắt như diều hâu  chằm chằm  vết m.á.u bên ngoài cửa sổ, trầm giọng : "Không cần quan tâm, cứ từ từ mà lái."
 
Hổ Tử   phía ,  khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
 
Kính chắn gió  nhuộm đỏ, sương mù trắng bên ngoài lúc  cũng trở thành một mảng sương mù huyết,  cho con đường đèo phía  cũng đỏ thẫm, hòa  sương mù, như thể một con đường dẫn đến địa ngục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-163.html.]
 
"Kẹt... cọt..."
 
"Kẹt... cọt..."
 
Vì căng thẳng,   trong xe đều nín thở, lúc , hầu như tất cả đều  thấy tiếng động .
 
Nhẹ nhàng, lặp  lặp .
 
"Ở  đó!"
 
Tất cả   đều  lên nóc xe, nơi phát  tiếng động.
 
Âm thanh chói tai phát  từ phía .
 
"Âm thanh ... là tiếng cào nóc xe!" Hổ Tử kêu lên.
 
"Kẹt... cọt..." Dường như để chứng minh lời  ,  dứt lời, âm thanh cào  nóc xe đột nhiên mạnh lên.
 
Tang Đan nhíu mày, tay lập tức chạm  bao s.ú.n.g  lưng...
 
"Nghiệt súc!"
 
Lúc  Thái Hoành An hét lớn một tiếng, dán lá bùa trừ tà trong tay lên nóc xe.
 
"Thái thượng đài tinh, ứng biến vô đình. Trừ tà phược mị, bảo mệnh hộ . Cấp cấp như lệnh!"
 
Niệm chú  xong, chỉ  thấy hoa văn chu sa màu đỏ  lá bùa bằng giấy vàng trở nên nhạt hơn  nhiều.
 
Hiệu quả cũng  rõ ràng!
 
"Xong  ?" Người đàn ông mặt tròn cao  bên cạnh Thái Hoành An  thể tin  mà  nóc xe,  khi lá bùa dán lên, âm thanh  nóc xe quả nhiên biến mất.
 
Đợi thêm hai phút, âm thanh thực sự  xuất hiện ,  đàn ông mặt tròn thở phào nhẹ nhõm, vỗ nhẹ vai Thái Hoành An: "Tiểu đạo sĩ,  ngờ  cũng  chút tài năng đấy."
 
Thái Hoành An  ngượng ngùng.
 
Tang Đan cũng từ từ buông tay khỏi bao súng.
 
Kính chắn gió  m.á.u chặn tầm , Hổ Tử nhíu mày, phun nước rửa kính, định rửa sạch m.á.u  kính, Tang Đan thấy động tác của  , sắc mặt liền biến đổi.
 
"Đừng!"
 
 vẫn chậm một bước.
 
Cần gạt nước bắt đầu quét qua quét , m.á.u  tác dụng của nước rửa kính và cần gạt nước nhanh chóng   sạch.
 
Tuy nhiên, Hổ Tử  kịp vui mừng, thì m.á.u tươi mới  chảy xuống, nơi   rửa sạch  nhanh chóng  nhuộm đỏ trở .