Một con d.a.o mổ lạnh băng đang đặt  cổ nó, vùng da quanh cổ sơn mị đang bốc khói nghi nghút. Sơn mị  dám động đậy, chỉ cần nó động một chút, d.a.o mổ sẽ *ứa  cổ, đầu sẽ lập tức rời khỏi .
 
"Dương Miên Miên  đầu , mắt chạm mắt với sơn mị.
 
"
 
Phải  rằng, tuy con sơn mị   xí, nhưng đôi mắt của nó   , đuôi mắt  cong lên, mắt đen nhánh sáng ngời, bên trong như ẩn chứa một suối nước sâu, đáy suối lấp lánh ánh ngọc,  lâu liền  chìm ,  xem đáy suối ẩn giấu báu vật gì...
 
Dương Miên Miên chớp chớp mắt, nhíu mày, vẻ mặt  nỡ: "Thật đáng thương,  đau ?"
 
Thái Hoành An thầm kêu hỏng bét, vội : "Đừng   mắt nó, truyền thuyết  rằng sơn mị lợi hại  thể cất giữ vực sâu trong mắt,  thể dụ hồn , mau nhắm mắt !"
 
 nhắc nhở của   muộn, Dương Miên Miên  mơ màng, tiến thêm một bước về phía sơn mị.
 
"Sao  thể đối xử với ngươi như thế ? Thật là tàn nhẫn,  sẽ thả ngươi   ?" Dương Miên Miên   chuyện với sơn mị,  đưa tay cầm lấy d.a.o phẫu thuật trong tay Dư Duyên.
 
Dư Duyên sửng sốt một chút, liếc  Dương Miên Miên tay nới lỏng, để cô cầm lấy d.a.o phẫu thuật.
 
Mắt sơn mị hiện lên một tia đắc ý.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
"Phụt——" Khói đen như tơ, lập tức biến thành khói đen dày đặc.
 
Sơn mị ngẩn   hiểu.
 
Dương Miên Miên  rút d.a.o : "A, xin ,   tay  run."
 
Dao phẫu thuật quả thật lợi hại,   chỉ cần nhấn tay một chút, cổ của sơn mị  gần như đứt lìa.
 
May là  thể của sơn mị là do oán khí hóa thành,   huyết nhục,  xuất hiện cảnh m.á.u me, chỉ là nửa cái cổ gắng gượng giữ cho cái đầu lớn của nó trông khá chật vật.
 
Sợ là nó chỉ cần động nhẹ cái đầu một chút, đầu sẽ rời xuống.
 
"Ta lấy d.a.o  ngay đây." Dương Miên Miên di chuyển d.a.o  một chút.
 
Sơn mị thở phào nhẹ nhõm.
 
"À, đúng ." Dao phẫu thuật  di chuyển một nửa,  dừng , "Ngươi còn   ngươi    lưng   gì?"
 
Trong lúc , d.a.o phẫu thuật   trở , đúng chỗ vết hở  cổ.
 
Yêu quái núi chớp chớp mắt mấy cái, trong mắt lộ  hai hàng nước mắt đau khổ.
 
Ngốc đến mấy, nó cũng nhận  phép mê hoặc của   thất bại, cô gái trông  vẻ hiền lành dễ thương  hoá  là một mụ phù thủy lãnh huyết vô tình.
 
Thật đáng sợ.
 
Cái mặt phẳng như tấm bánh của sơn mị run rẩy, miệng mở , phát  vài tiếng như tiếng trẻ con .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-167.html.]
Dương Miên Miên mặt đen : "Còn giả vờ đáng thương nữa,  sẽ ngắt đầu ngươi."
 
Sơn Mị: "Oe oe..."
 
Dương Miên Miên: "..."
 
Phía , giọng yếu ớt của Thái Hoành An xen : "Yêu quái núi  thành hình, linh trí  mở, mặt ,  hình thấp, giọng như trẻ con ..."
 
Dương Miên Miên xoay , ánh mắt âm u  Thái Hoành An: "Anh   ai thấp?"
 
"..."
 
Thái Hoành An ngẩn ,  Dương Miên Miên cao bằng yêu quái núi, mặt tái nhợt đỏ bừng.
 
"Không...  ...    ý đó..."
 
"Oe oe..." Dương Miên Miên  tức giận,  chú ý đến động tác  tay, d.a.o   cẩn thận chọc sâu  sơn mị.
 
Khói đen bốc lên, cổ sơn mị chỉ còn  hai ngón tay.
 
"Không , chiều cao   vặn." Một bàn tay trắng trẻo đặt lên đầu Dương Miên Miên, xoa nhẹ mái tóc mềm, giọng  đầy yêu thương.
 
Dương Miên Miên đang nổi giận  xoa dịu thành công.
 
Sơn mị  còn  thành hình  , thậm chí còn  thể  chuyện, cho nên Dương Miên Miên cũng   hứng thú đối phó với nó. Nhìn đầu nó lắc lư trái  trong gió, cô chuẩn   tay....
 
Sơn mị tựa hồ nhận   ý nghĩ của Dương Miên Miên, nhất thời run lên một cái,  quan tâm đầu   chạm  d.a.o  , đột nhiên hét lên một tiếng quái dị.
 
Nháy mắt,  nhiều bóng đen đột nhiên xuất hiện trong làn sương mù dày đặc, dần dần bao quanh bọn họ.
 
"Trời ạ, sơn mị, đều là sơn mị!"
 
Thái Hoành An  rõ những thứ đang tiến gần họ,  kìm  lùi  một bước, lưng tựa  vách núi. Thái Hoành An vàTang Đan bên cạnh  , vẻ mặt ngưng trọng.
 
Vừa  họ còn nghĩ rằng mấy con sơn mị  là nhiều lắm , vì hình thành sơn mị đòi hỏi điều kiện  khắc nghiệt,  ngờ nũi    nhiều con đang ẩn nấp đến .
 
Nhìn  lượng dày đặc , dù Dương Miên Miên  bản lĩnh lớn cũng  thể đối phó .
 
"Biết tìm viện trợ ? Gan cũng to đấy." Dương Miên Miên  nhữngcon sơn mị  mặt,   chút sợ hãi, những con sơn mị   con nào thành hình, năng lực hạn chế, cô  thuần dương chi lực và công đức hộ , sơn mị loại , đến cả bầy cô cũng  sợ, chỉ  điều mấy  phía   phiền phức.
 
Đối phương lấy đông h.i.ế.p ít, điều   Dương Miên Miên   hài lòng.
 
Con sơn mị  Dương Miên Miên dùng d.a.o đe dọa thấy quân viện trợ đến,  tiếp tục kêu , nước mắt  ngừng chảy,    gọi,  còn chút vẻ hung hãn của sơn mị lúc nãy.
 
 tiếng kêu của nó dường như chỉ là tín hiệu, nó  bắt đầu, các yêu quái núi xung quanh cũng kêu  theo, trong chốc lát, tiếng  thê lương vang vọng  ngừng.
 
Thái Hoành An chỉ cảm thấy đầu óc  cuồng, tầm  bỗng trở nên mờ ảo.