Dương Miên Miên thấy nó gần như dán mặt  khối cháo bát bảo, hận  thể thè lưỡi  l.i.ế.m một cái, khoé miệng  giật giật, liền kéo Đả hồn tiên : "Sao ?"
 
Con sơn mị ngửi ngửi, chỉ về một hướng: "Chắc là ở phía đông nam."
 
Dương Miên Miên  theo hướng nó chỉ, thấy vị trí đó như vòng qua khu ,  về phía khác, tốc độ cũng khá nhanh.
 
Dương Miên Miên nheo mắt: "Nếu ngươi dám lừa ,  sẽ tặng ngươi một tấm bùa trừ tà miễn phí!"
 
Thái Hoành An  , liếc  Dương Miên Miên,    thôi.
 
"Chắc chắn  lừa cô." Con sơn mị lẩm bẩm: " tìm  ,  thể bảo   cho  c.ắ.n một miếng  , chỉ một miếng thôi..."
 
Thái Hoành An trừng mắt.
 
Không    ăn thịt  ?
 
Cả nhóm theo hướng mà tiểu sơn mị chỉ, tiếp tục  ngược , nhưng  vòng qua ngọn núi , tiếp tục   con đường lên núi  thì   một vòng lớn,  khi đến tối vẫn  đến nơi.
 
Như   chỉ  tìm  , mà những việc Phương Trọng giao phó  lẽ cũng  thể  thành.
 
Tang Đan lòng nóng như lửa đốt, hút t.h.u.ố.c càng lúc càng nhiều.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Đi thêm mười mấy phút nữa, Dương Miên Miên   bản đồ  ứng dụng Kim Mãn Lộ, thấy  một ngã rẽ về hướng đông nam, nhưng  là đường núi, xe  thể  qua .
 
Dương Miên Miên thông báo tình hình qua bộ đàm cho Tang Đan, chờ   quyết định.
 
Bây giờ  hơn hai giờ chiều, sương mù cuối cùng cũng tan bớt một chút, tầm   cải thiện đôi chút, nhưng nếu  theo đường tắt , trong rừng núi đầy rẫy nguy hiểm. Họ  quen đường,  thể   đường sẽ gặp  chuyện gì.
 
Tang Đan xuống xe,   ngã rẽ mà Dương Miên Miên  chỉ.
 
Thay vì gọi đây là ngã rẽ, gọi nó là một con đường nhỏ heo hút, lối   cỏ dại mọc cao bằng đầu  che kín, dường như   lâu  ai qua , nếu   Dương Miên Miên chỉ dẫn, họ sẽ  bao giờ phát hiện  còn  con đường .
 
Tang Đan nhíu mày: "Chắc chắn  thể  qua ?"
 
Dương Miên Miên giơ điện thoại lên,  bản đồ hiển thị rằng  con đường   thể tiết kiệm  hai phần ba quãng đường.
 
Tang Đan   điện thoại của cô, thấy tín hiệu đầy vạch!
 
Vừa    dùng điện thoại vệ tinh cũng  gọi .
 
"Tang Đan, thế nào? Đi  ?" Tần Minh Lượng và những  khác cũng đến, đều vạch cỏ dại  để  , một lúc  đều tỏ  do dự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-173.html.]
 
Trong rừng ,   thôn làng  biển chỉ dẫn, nếu  sai đường,   thể sẽ  lạc, mà  lạc trong rừng rậm thế    chuyện đùa, hơn nữa nơi  nối liền với dãy núi, nếu lạc  trong dãy núi thì hậu quả  thể lường .
 
Tang Đan im lặng một lúc.
 
Nhóm của bọn họ, khi  xuất phát  tổng cộng mười hai , xét về thể lực và khả năng sinh tồn ngoài trời đều là xuất sắc nhất.  bây giờ, nơi  đến còn  đến ,   dẫn   thì  thương,  thì mất tích, tinh thần suy sụp.
 
Tuy nhiên...
 
Tang Đan liếc qua  Dương Miên Miên và Dư Duyên, hai  vẫn đầy sức sống, giống như  từng  chuyện gì xảy ,     tiểu sơn mị như đứa trẻ mà Dương Miên Miên dắt theo, im lặng.
 
Không chừng, trong nhóm của họ, hai   mới thực sự là cao thủ giấu nghề.
 
Tang Đan suy nghĩ một lúc  đưa  quyết định: "Mọi  mang theo đồ dùng cần thiết,  theo tuyến đường mà cô Dương ."
 
Vì Tang Đan  quyết định, Tần Minh Lượng và những  khác tất nhiên   ý kiến gì. Họ   hai lời liền đeo đồ lên và lên đường.
 
Dương Miên Miên đá Hướng Ý đang ngủ, thức  dậy: "Dậy , đến giờ cơm ."
 
"Hả? Đến  ..." Hướng Ý dụi mắt,   ngoài thấy vẫn còn sương mù mịt mù, nghi hoặc hỏi: "Cơm ở ?"
 
Dương Miên Miên chỉ  nhóm của Tang Đan  bắt đầu   con đường nhỏ: "Thấy ,  theo họ, sẽ tới nhanh thôi."
 
"Ồ." Hướng Ý  nghi ngờ gì, vuốt tóc  theo họ  theo lối nhỏ  rừng,    lẩm bẩm: "Đây là  rừng mà,   trong rừng  đặc sản gì ngon ."
 
Tiểu sơn mị tai thính,  thấy lời  ,  khẩy đầy ác ý: "Không  đặc sản , nhưng cô hồn thì nhiều lắm."
 
Thấy Dương Miên Miên lườm một cái, tiểu sơn mị mới im lặng.
 
Con đường nhỏ  chỉ đủ cho một   qua, hai bên là bụi cây,    dùng d.a.o quân dụng để chặt gai mới  thể đặt chân, nếu  cẩn thận, mắt cá chân sẽ  cào xước đầy vết máo.
 
Hiện giờ là Tần Minh Lượng và Tang Đan  đầu, tiếp theo là Thái Hoành An, Hướng Ý và hai  khác,  đến Phương Ý, Dương Miên Miên và Dư Duyên  cuối cùng.
 
Dương Miên Miên  định bước chân, bỗng cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, khi nhận  thì  rơi  lòng Dư Duyên.
 
Nghe thấy động tĩnh phía , Hướng Ý  đầu  một cái,   lặng lẽ  đầu , nhanh chóng đuổi theo nhóm phía .
 
Ôi, đúng là   đường thôi mà cũng  thồn cẩu lương từ  trời rơi xuống.
 
Dương Miên Miên treo Đả Hồn Tiên ở eo, hai tay ôm lấy cổ Dư Duyên, đầu tựa  chiếc áo len mềm mại của .