"Chỉ là một đứa trẻ con thì   cái thá gì chứ? Chắc đến đường về nhà cũng  nhớ nổi."
 
Vừa dứt lời, một cơn gió lốc ập đến, đống lá khô tung lên ào ào.
 
"Mẹ ơi——"
 
Hướng Ý chỉ thấy   nhẹ bẫng, cả    thổi lên  trung.
 
Lá cây cuộn xoáy, sương mù phía  nhanh chóng tan biến.
 
"Cứu mạng——" Mắt thấy sắp đ.â.m  một cái cây to, Hướng Ý nhắm mắt, hét lên tê tâm liệt phế.
 
Bụp!
 
Tiểu sơn mị dùng sức quá mạnh,  khi thổi một , đầu óc choáng váng, chân nhỏ lảo đảo ngã phịch xuống đất.
 
Tuy nhiên, lúc   ai để ý đến nó, ánh mắt   đều đổ dồn  khu rừng hiện   khi sương mù tan.
 
"Người ?" Thái Hoành An kinh ngạc lên tiếng.
 
Hướng Ý biến mất !
 
Dương Miên Miên kéo tiểu sơn mị lên, ném cho Thái Hoành An: "Ôm lấy. Đi thôi,  đường ."
 
"Ở...ở ?" Thái Hoành An vô thức đón lấy,  mới nhận  thứ Dương Miên Miên ném qua là tiểu sơn mị, giật , sợ tới mức tay run lên, suýt chút nữa ném nó .
 
"Nếu ngươi dám ném ,  sẽ ăn thịt ngươi." Tiểu sơn mị yếu ớt, nhếch miệng  gằn.
 
Thái Hoành An càng run rẩy dữ dội hơn.
 
Thấy những  khác đầy nghi hoặc, Dương Miên Miên dẫn đầu  , tới gốc cây mà Hướng Ý  biến mất.
 
Cô ngẩng đầu , mùa , lá  các cây khác  vàng úa, nhưng cây trong khu vực  vẫn một mảnh tươi xanh rậm rạp.
 
"Vừa nãy     đều cố ý tránh mấy cây  ?" Dương Miên Miên   hỏi.
 
Tang Đan gật đầu: "Trong rừng rậm, những cây  rễ to,  gần  cẩn thận  dễ  vấp ngã."
 
"Vậy đúng ." Dương Miên Miên gật đầu, "Đây chính là đường."
 
Nói xong, cô nắm tay Dư Duyên, bước về phía  cây to.
 
Rồi cả hai cùng biến mất   cây giống như Hướng Ý.
 
Dương Miên Miên chỉ cảm thấy tầm  mờ  trong giây lát,  mắt xuất hiện một ngôi làng nhỏ.
 
Núi xanh, nước biếc, hàng rào tre, mái ngói.
 
Mà phía  họ vẫn là cái cây lớn  ,  cây buộc một sợi dây đỏ, nối với các gốc cây xung quanh, bao quanh cả ngôi làng, dường như trở thành một hàng rào  cho  ngoài  .
 
Tang Đan và những  khác thấy Dương Miên Miên và Dư Duyên biến mất   cây,   một cái  cũng vội vàng  theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-175.html.]
 
Tầm  chợt mờ, họ xuất hiện  lưng Dương Miên Miên và Dư Duyên.
 
Nhìn thấy cảnh  mắt, dù là Tang Đan vốn bình tĩnh cũng  khỏi lộ  vẻ mặt sửng sốt.
 
Là một lính đ.á.n.h thuê,    qua nhiều quốc gia,  nhiều nhiệm vụ nguy hiểm, nhưng  từng  nhiệm vụ nào kỳ lạ như  .
 
"Đây là..." Thái Hoành An mặt đầy kinh ngạc, "Hóa  thế giới trong thế giới là  thật."
 
"Chỉ là huyễn thuật thôi." Dương Miên Miên liếc  một cái, chỉ là huyễn thuật   xảo diệu, may mà Hướng Ý vô tình đụng , nếu , cho dù họ  thổi bay hết sương mù cũng  tìm thấy lối .
 
Ngôi làng  lớn, chỉ  năm, sáu hộ gia đình,  một cái là thấy hết. Ở đầu làng, gần đường  một cái giếng đá, bên cạnh giếng còn đặt rổ rau  rửa dở, nhưng  thấy  .
 
"Cậu trai    thổi   ?"
 
Thái Hoành An  quanh,  tìm thấy Hướng Ý.
 
Dường như để trả lời câu hỏi của ,  dứt lời, trong làng vang lên một tiếng hét thê lương: "Buông  , đừng tưởng cô là phụ nữ  sẽ   tay! Mẹ nó chứ...   mời luật sư,   kiện các  tội quấy rối..."
 
"Giọng khí thế thế , xem  là  ." Dương Miên Miên nhướng mày, nắm tay Dư Duyên,  về hướng tiếng kêu.
 
Vào làng, vòng qua mấy ngôi nhà phía , phía   một ngôi nhà, trông  vẻ  kiên cố.
 
Dương Miên Miên ngẩng đầu , phía  cổng ngôi nhà  một tấm biển, ghi "Sơn Thần Miếu", mùi hương nhang nhạt nhòa từ khe cửa hờ bay .
 
Tiếng của Hướng Ý phát  từ ngôi miếu .
 
"Hóa  cũng là  kính thần." Thái Hoành An  thấy ngôi miếu sơn thần, ngay lập tức yên tâm, mặc dù họ tu hành  cùng hệ, nhưng là   lòng kính thần, cũng đều là đồng môn.
 
Tiểu sơn mị hít hít mũi, mắt sáng lên: "Chính là ở đây,  ngửi thấy ."
 
"Ngươi  là Hổ Tử và A Cát cũng ở đây?" Tang Đan vui mừng, lập tức  hiệu cho Tần Minh Lượng, hai  mỗi  một bên, từ từ đẩy cửa lớn của miếu.
 
Quanh miếu   cửa sổ, bên trong  tối, chỉ  ánh sáng vàng mờ nhạt của ngọn nến phát .
 
"Hổ Tử!" Đẩy cửa ,   thấy cái bóng cao lớn hắt lên từ ánh nến, Tần Minh Lượng  kìm  gọi tên.
 
Thân hình đó   Hổ Tử thì là ai?
 
"Đợi , xem tình hình ." Tang Đan kéo  Tần Minh Lượng đang định tiến tới, biểu tình thận trọng.
 
"Sao thế?" Tần Minh Lượng nghi hoặc, chân  bước   rút về.
 
 giọng  của   rõ ràng   kinh động  bên trong,  nhanh, một tiếng bước chân  chút nặng nề tiến đến cửa.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
"Đẩy cửa mà  , các vị chê miếu nhỏ của   chứa  các vị ?" Cùng với giọng  thô kệch mang chút tiếng  vang lên, cửa miếu mở  từ bên trong, khuôn mặt thô kệch của Hổ Tử hiện .
 
"Hổ Tử..." Tần Minh Lượng  rõ  đến, đồng tử co rút , vô thức lùi một bước.
 
"Cười  quá." Dương Miên Miên liếc , "Trông như con mèo ngốc ."