Thấy ánh mắt lạnh lùng của Dương Miên Miên, Thái Hoành An rùng , đột nhiên nhận  điều gì đó. Hắn  những  dân đang quỳ lạy đau buồn  đất, khuôn mặt liền đỏ bừng, cảm thấy một chút hổ thẹn vì suy nghĩ   của .
 
Một con sơn ly tinh  thể  , nhưng đổi  là ,  chắc     như .
 
Thái Hoành An cúi đầu  hổ.
 
"Đừng  nữa,  chuẩn  một ít thức ăn cho khách ,  khi trời tối hẳn, chúng  sẽ lên đường." Một lúc , Sơn Ly dường như hồi phục  chút sức lực, .
 
Nói xong,  dường như kiệt sức, nhắm mắt .
 
Sơn Ly đại tiên   lệnh, dân làng  dám chậm trễ, dù trong lòng  nỡ nhưng họ  bao giờ dám  trái lời đại tiên.
 
Đại tiên mỗi  hiển linh đều mang  phúc lành cho làng,   cũng là vì bọn họ...
 
Ông lão   khác đỡ dậy, dùng tay  lau nước mắt,   gì đó bằng ngôn ngữ địa phương với những  xung quanh.
 
Những  khác gật đầu đồng ý, lau nước mắt   lượt rời .
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Hướng Ý cũng nhanh chóng  thả ,   lăn lộn một hồi, bám đầy đất bụi, trông cực kỳ nhếch nhác.
 
Hướng Ý gỡ miếng vải đen trong miệng ,  kỹ, mới phát hiện đây dường như là một chiếc giẻ lau, còn  cỗ mùi chua bốc lên.
 
Hướng Ý mặt xanh mét, suýt nữa nôn : "...Các ngươi cái lũ  rợ !  sẽ báo cảnh sát,  sẽ kiện các ngươi tội bắt cóc!"
 
Người dân đang giúp   tháo dây  thấy , liền dừng tay!
 
Dương Miên Miên lạnh lùng : "Biết tại     bịt miệng  khác mà chỉ bịt miệng  ?"
 
"Tại ?!" Nghe Dương Miên Miên  thế, Hướng Ý càng thêm tức giận.
 
Dương Miên Miên: "Vì   quá nhiều."
 
Lúc  Hướng Ý mới nhận  vẻ mất kiên nhẫn  mặt những dân làng xung quanh, liền nhanh chóng im miệng.
 
Võ Tiểu Tứ và những  khác cũng  đ.á.n.h thức. Họ  nhớ gì về những gì  xảy   đó, mà cơ thể cũng   vết thương nào,  lẽ Sơn Ly   hại họ.
 
Dương Miên Miên nhớ   đầu gặp Sơn Ly, khi đó  vẫn còn đầy lệ khí, dường như  khác với hôm nay.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-178.html.]
"Hổ Tử..." Thấy Hổ Tử vẫn   bàn thờ, Tần Minh Lượng  đỡ  xuống, nhưng  ông lão trừng mắt: "Thân thể đại tiên, ai dám động!"
 
"Cứ để  như ,   , lúc   mở quang cho  ." Dương Miên Miên bước tới  bàn thờ, đốt ba nén hương cắm  lư hương.
 
Khói hương lượn lờ,  hình dáng Hổ Tử phía   chút mơ hồ.
 
"Đa tạ cô nương." Thấy hành động của Dương Miên Miên, nét mặt của ông lão cuối cùng cũng dịu . Ông cũng bước lên, thắp ba nén hương cắm .
 
"Các ngươi   tại  tượng thần của chúng   là tượng Sơn Ly đại tiên ?" Ông lão  Hổ Tử   bàn thờ, đôi mắt  một  nữa ngấn lệ: "Bộ tộc chúng   ở trong núi  từ lâu đời, tổ tiên chúng  đều sống dựa  ngọn núi , nguy hiểm trong đó các   thể tưởng tượng  . Nếu   Sơn Ly đại tiên, thôn chúng   lẽ cũng  còn nhiều  thế . Đây   là truyền thuyết, mà là sự thật, Sơn Ly đại tiên vẫn luôn một mực bảo vệ chúng  ở đây."
 
Ông lão , khuôn mặt đầy hoài niệm: " còn nhớ khi  còn nhỏ,  một ngày cha   núi hái t.h.u.ố.c  may rơi xuống vực, chúng  tìm hai ngày cũng  thấy dấu vết của cha, cứ ngỡ cha  mất... Sau đó, chính Sơn Ly đại tiên  đưa cha  từ chân núi lên."
 
"Tượng Sơn Ly   trăm năm, ngài  là vị thần bảo vệ của chúng , là thần núi mà chúng  thừa nhận. Chúng  hàng ngày thắp hương cúng bái, nhưng   bao giờ thực sự  gì cho ngài , ngược  chính ngài ..."
 
Ông lão  đến đây, ngừng , đôi mắt  đỏ hoe.
 
"Rồi chuyện gì  xảy ?" Hướng Ý hỏi tiếp.
 
Nghe câu chuyện của ông lão,   cũng cảm động. Ngay cả mối hận về miếng giẻ lau cũng dường như phai nhạt.
 
"Sau đó..." Ông lão đập mạnh cây gậy, khuôn mặt đầy nếp nhăn run rẩy vì tức giận: "Kể từ khi những  đó  núi, ngọn núi    đổi. Trong núi bây giờ  gì còn con thú nào? Tất cả đều  họ bắt hết! Thậm chí còn ... Làng chúng  vốn  mười nhân khẩu, các ngươi  xem bây giờ còn ai..."
 
Ông lão ngừng , ánh mắt đau thương: "Cho đến  , ngay cả Sơn Ly đại tiên cũng  xuất hiện nữa... Chúng    tin, nhưng khi ngài  xuất hiện ,  là..."
 
Ông lão  đến đây  thể tiếp tục  nữa, nước mắt  tuôn rơi.
 
Dương Miên Miên lặng lẽ.
 
Sau  nó tái xuất,  chỉ là một tinh hồn.
 
Rốt cuộc ai  tạo  địa ngục trần gian ?
 
Bữa ăn nhanh chóng  chuẩn . Ngồi  bàn,   mới phát hiện  bàn  là rau dại.
 
Hướng Ý  bàn đầy rau xanh, mặt xanh như tàu lá. Suốt dọc đường, ngoài ăn chút bánh quy  xe,   ăn hạt cơm nào,  ngờ bữa ăn đầu tiên  là một bàn đầy rau xanh.
 
Cho thỏ ăn ?