Hắn chỉ là một con sơn mị, hình thành từ oán khí, vốn  sợ nóng lạnh, nhưng chiếc áo  mang theo nhiệt độ cơ thể của đối phương, ấm áp, mặc   vẻ cũng  dễ chịu.
 
Ánh sáng dần tối , ngôi làng nhỏ  tuy  màn che chắn,   sương mù dày đặc, nhưng ánh mặt trời vẫn  chiếu đến.
 
Nhìn ánh sáng càng lúc càng mờ,  thể thấy mặt trời sắp lặn.
 
Điện thoại hiển thị  5 giờ.
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Tang Đan  khỏi lo lắng, họ dự tính sẽ đến biệt thự  núi  buổi trưa, nhưng giờ vẫn  tới,  còn  mắc kẹt ở đây,  liên lạc  với ông Phương,  lẽ đối phương đang  lo lắng.
 
 lúc , trong bóng tối đột nhiên lóe lên một đôi mắt xanh lục, một bóng  từ màn đêm bước .
 
"Hổ Tử!"
 
Mọi   theo âm thanh, phát hiện  bước  từ màn đêm chính là Hổ Tử, chỉ là    cúi , chân nhón lên, bước  nhẹ nhàng,  giống  bình thường.
 
"Đại tiên!" Dân làng vẫn đợi ở cổng làng, thấy   đến liền quỳ xuống đất.
 
 Dương Miên Miên  nhíu mày, cô  thấy hồn phách của Sơn Ly  nhạt  một chút.
 
"Đi ngay bây giờ ?" Tang Đan  Hổ Tử, do dự một hồi mới lo lắng hỏi. Trời tối thêm chút nữa là  thấy đường  núi .
 
"Ta  tin các ." Sơn Ly im lặng  họ một lúc, : "Các  để  hai  ở đây,  còn  theo ."
 
Những  phía  Tang Đan  , họ đều  nhận tiền của ông chủ Phương,   thể ở đây chờ đợi?
 
Không ai  ở .
 
"Chúng   hứa thì sẽ  thất hứa, ngươi yên tâm, chỉ cần xong việc chúng  sẽ trở  đưa họ . Nếu ngươi  tin chúng ,  còn tìm chúng ." Tần Minh Lượng .
 
"Hừ, lòng  khó đoán." Sơn Ly  quái dị.
 
"Thế  ,  là cô Dương chọn hai  ở ." Tần Minh Lượng nghĩ ngợi, .
 
Dương Miên Miên  mỉa: " cũng  tin các ."
 
Tần Minh Lượng  nghẹn một câu, mặt  chút khó chịu: "Vậy thế , mỗi bên cử một ."
 
"Không." Dương Miên Miên mặt  đổi sắc, giọng   chút thương lượng: "Đi biệt thự là nhiệm vụ của các ,   của . Hoặc các   thể chọn  ,  nghĩ con mèo lớn  cũng vui lòng."
 
Sơn Ly  Dương Miên Miên gọi là mèo lớn, miệng  co giật, nhưng cũng  phản bác.
 
Tần Minh Lượng đụng  tấm sắt, bèn im lặng. Bầu  khí trở nên ngột ngạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-180.html.]
 
Ngược , Hướng Ý  tình hình, bước đến bên Dương Miên Miên, khẽ : "Hay là để  ở , trong núi  chẳng  gì thú vị, thể lực và khả năng chiến đấu của  đều  ,  sẽ ở đây chờ  ."
 
Thà ở  với đám dân làng còn hơn  mạo hiểm với Sơn Ly, ít    đều là .
 
Hơn nữa, canh rau   khá ngon, coi như trải nghiệm cuộc sống ở nông thôn.
 
Dương Miên Miên  mỉa: "Được thôi, nếu   chít thì cứ ở ,  sẽ   nhặt xác ."
 
"......"
 
Hướng Ý lập tức nổi da gà, vội vàng lắc đầu.
 
Tang Đan mặt lạnh,  một lượt những  phía , một lúc  mới quyết định: "Tần Minh Lượng, Đại Xuyên, các  ở , những  khác theo ."
 
"Tang Đan!" Tần Minh Lượng kinh ngạc  Tang Đan: "Từ lúc   theo , chúng   thề sẽ cùng  sinh  tử."
 
"Cậu khác xưa ." Tang Đan vỗ vai Tần Minh Lượng: "Cậu còn  vợ con, còn  trách nhiệm." Nói xong,  cúi đầu,  qua Tần Minh Lượng, khẽ  gì đó.
 
Tần Minh Lượng đột nhiên mở to mắt.
 
"Hắc hắc, quyết định xong thì lên đường ." Sơn Ly  quái dị, nhón chân  về phía  làng, thì  đây còn  một con đường núi. Chỉ là   khỏi làng, như thể bước  một thế giới khác, sương mù trắng xóa.
 
Vào mùa thu, đêm đến  nhanh, trời mới chạng vạng, một lúc    tối đen. Thêm  đó, sương mù dày đặc, ánh trăng  thể xuyên qua,  thể  rõ con đường phía .
 
"Đi theo , nếu  lạc, sáng mai trở  chỉ là bộ xương thôi." Hổ Tử  Sơn Ly chiếm lấy  thể nhảy nhẹ nhàng lên gò đá bên cạnh,  xổm  hai nhóm  đang tiến  gần.
 
Trong bóng tối, đôi mắt xanh lục của   đặc biệt nổi bật, khiến   lạnh sống lưng.
 
Vừa , sự hòa thuận lúc đến  biến mất, hai nhóm  giờ đây tạo thành hai đội, một do Dương Miên Miên, một do Tang Đan dẫn đầu.
 
Do Tần Minh Lượng và Đại Xuyên ở , đội của Tang Đan chỉ còn 4 , bao gồm cả  . Đội của Dương Miên Miên gồm 4 , gồm cô và Dư Duyên, Võ Tiểu Tứ, Hướng Ý, cộng thêm một Tiểu Sơn Mị, coi như nửa .
 
Thái Hoành An  phía  đội, do dự một lúc, cuối cùng  về phía Tang Đan.
 
Dù gì đây cũng là nhiệm vụ sư phụ giao,  cùng Tang Đan vẫn đúng tin hơn.
 
Thái Hoành An  cuối đội ngũ của Tang Đan,  lúng túng  với Dương Miên Miên: "Dương đạo hữu, nếu cần  giúp gì, cứ  một tiếng."
 
"Anh là cỏ đầu tường ?" Võ Tiểu Tứ liếc mắt  thanh kiếm gỗ đào phía  ,  khinh bỉ: "Thời  , đại sư nào  đường còn mang kiếm gỗ đào chứ,   lừa đảo thì là tân binh, tìm  thì  ích gì."
 
Hướng Ý gật đầu tán thành: "Nói  lý."