Trong văn phòng dự án và khu nghỉ ngơi của công nhân   ai, cũng  thấy bóng dáng Hổ Tử.
 
"Hay chúng   trong biệt thự xem?" Có  trong đội của Tang Đan đề nghị: "Mặt đất ẩm ướt,  thể công nhân nghỉ trong khu biệt thự."
 
" khuyên các   nhất đừng lên." Dương Miên Miên .
 
Họ hiện đang   khu biệt thự,  cấu trúc của những căn biệt thự , phía  là khu nhà ở, phía  là gara, vì chỉ mới  thành phần chính,  tiến hành trang trí. Nhìn từ xa, cửa gara như một cái miệng lớn, chờ    nuốt chửng,   đáng sợ.
 
Tang Đan nhíu mày  khu biệt thự  mặt, do dự một lát  : "Cảm ơn ý  của cô Dương, nhưng chúng   mang nhiệm vụ,  thể trì hoãn thêm nữa."
 
Họ dự tính đến  buổi trưa, giờ  là buổi tối, đây  là một sai sót trong nhiệm vụ của họ.
 
Thấy đối phương  , Dương Miên Miên cũng   thêm.
 
Dù    họ đều  bùa hộ mệnh, tạm thời chắc sẽ  chít.
 
Không đúng, họ nhất định  thể chít, ở trong núi   tín hiệu, họ còn  chuyển khoản.
 
Nhìn nhóm của Tang Đan cúi  chui  khu biệt thự, Dương Miên Miên    về hướng khác. Khi đến gần,  rõ phía , cô  nhịn  .
 
Vừa    lầm, đó là một thang máy dùng cho thi công.
 
"Lão đại, chúng    bây giờ?" Võ Tiểu Tứ hỏi.
 
Dương Miên Miên chỉ  thang máy  mặt: "Ở ."
 
Võ Tiểu Tứ nghi hoặc: "Thang máy?    chị   nên lên mà." Võ Tiểu Tứ  thang máy xây dựng ,   khi  đòi nợ ở công trường  từng thấy, thiết   cần  chuyên nghiệp vận hành mới  thể hoạt động, nhưng hiện tại, thậm chí   điện, chứ đừng  là sử dụng thang máy.
 
Dương Miên Miên : "Chúng   lên, chúng  xuống."
 
Dương Miên Miên dùng đèn pin điện thoại chiếu  cạnh thang máy, ở đó  dấu vết mờ mờ, hai dấu chân  , còn  một dấu tay bùn, nổi bật  tấm sắt  thang máy, giống như một  chống đồng thời 1 tay và 2 chân xuống đất...
 
"Là  đàn ông tên Hổ Tử!" Hướng Ý lóe lên suy nghĩ.
 
"Đáp án chính xác." Dương Miên Miên  tới, nắm một góc tấm sắt, dùng chút lực,  nhấc tấm sắt  thang máy lên.
 
Dưới thang máy, hoá  là một cầu thang  xuống.
 
Hướng Ý và Võ Tiểu Tứ  , chuyện  thật kỳ lạ? Thang máy chỉ là một đạo cụ.
 
Thấy  cầu thang, đôi mắt Dương Miên Miên lóe lên ánh sáng, cô  đầu  với những  phía : "Các    chơi trò khám phá ngôi nhà ma ?"
 
Dư Duyên lập tức gật đầu.
 
Hướng Ý và Võ Tiểu Tứ liên tục lắc đầu.
 
Dương Miên Miên  nhẹ: "Vậy chúng  xuất phát thôi."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-182.html.]
Hướng Ý và Võ Tiểu Tứ: "..."
 
Không, họ   chút nào. Đáng tiếc họ   quyền quyết định. Cuối cùng vẫn  c.ắ.n răng  theo Dương Miên Miên xuống cầu thang.
 
Nhóm của Tang Đan tiến  khu biệt thự  thẳng lên tầng một, trong gara   cửa, ẩm ướt tối tăm, bên trong tất nhiên sẽ  thể   ở.
 
Tầng một là cửa chính của biệt thự, mở ở phía khác, cũng   cửa, chỉ  một cái hố đen,   , thị lực lập tức tối sầm, bên trong  tối, một chút ánh sáng trăng mờ cũng  .
 
Gió thổi qua biệt thự, phát  tiếng rít nhỏ.
 
Thái Hoành An   cùng, khi bước  cửa, theo phản xạ đ.á.n.h giá tình hình bên trong.
 
Rồi  dừng bước.
 
Bên trong   cửa sổ, gió từ  đến?
 
Đi xuống cầu thang  năm, sáu mét, cuối cùng nhóm của Dương Miên Miên cũng đến nơi. Phía   một cánh cửa đang hé mở. Cô dùng điện thoại chiếu sáng,  cửa cũng  một dấu tay bùn.
 
Đẩy cửa ,  mặt là một hành lang thẳng tắp, cuối hành lang mờ mờ  ánh sáng đèn lộ .
 
"Ở đây  !" Hướng Ý  cuối cùng bỗng nhiên kêu lên,     , mới phát hiện ở góc cửa  một phụ nữ mặc áo blouse trắng  nửa  nửa gục.
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Hướng Ý cầm điện thoại  gần, mới phát hiện  phụ nữ gục đầu, cổ còn  một lỗ máo.
 
Người  chít .
 
"Trời ạ! Không   , đừng tìm , đừng tìm ." Hướng Ý sợ đến mặt trắng bệch, đây là  đầu tiên  tiếp xúc gần với một xác chít.
 
Ánh mắt Dương Miên Miên rời khỏi cổ  phụ nữ, liếc  Dư Duyên.
 
Lỗ hổng   giống vết thương  đùi Tang Đan, là   sống c.ắ.n chít.
 
"Không  ma ở đây, đừng hét. Mau cởi áo của cô  ."
 
Lời   , mặt Hướng Ý càng trắng, run rẩy : "...   sở thích khiếm nhã với xác phụ nữ..."
 
Dương Miên Miên: "..."
 
Cuối cùng vẫn là Dương Miên Miên tự  động tay lột áo blouse trắng của  phụ nữ , mặc lên  . Người phụ nữ   cao lắm, cô mặc cũng  vặn.
 
Trước n.g.ự.c áo blouse  một thẻ công tác:  0168, Thôi Nguyệt, bộ phận vệ sinh.
 
Người phụ nữ cũng  tóc dài, đeo kính, gương mặt khác xa Dương Miên Miên. Cô nghĩ nghĩ, lấy kính của Dư Duyên đeo lên mặt ,  dùng tay bôi máo từ cổ  phụ nữ lên thẻ công tác.
 
Kính che khuất đôi mắt to của cô,  qua  thêm chút trầm .
 
"Đi thôi." Làm xong tất cả, Dương Miên Miên tiếp tục  về phía .