Không lâu  đó,   lập một câu lạc bộ game, nửa chuyên nghiệp nửa chơi, cả câu lạc bộ cộng thêm trợ lý sinh hoạt tổng cộng  6 , vì   thuê một căn nhà ba phòng hai sảnh trong tiểu khu   nơi  việc.
 
Lúc đầu  chuyện đều  , chuyện kỳ lạ bắt đầu từ khi  đổi một phòng thành phòng chơi game.
 
Ví dụ như điện thoại để trong phòng chơi game, rõ ràng  khóa màn hình,  ăn về,  chuyển thành giao diện game.
 
Ví dụ như bọn họ rõ ràng đang ngủ, trong phòng chơi game   ai, nhưng luôn  thấy tiếng va chạm của ghế,  giống như trong phòng chơi game  , luôn trốn trong đó chơi game lúc bọn họ   ở đó.
 
Dương Miên Miên  xong  đầu   : "Anh  tìm hiểu xem  đây ngôi nhà   vấn đề gì  ?"
 
Cố Phi: "Tìm hiểu ,  hỏi cả trung gian và ban quản lý,   vấn đề gì, nhà   đây chủ cũ  đứa con  tự kỷ,   hai vợ chồng đưa con  nước ngoài trị liệu, nên ngôi nhà  mới để trống ."
 
Nhà ở tầng 16, Dương Miên Miên    theo Cố Phi  thang máy.
 
Cố Phi liếc  khuôn mặt mịn màng của Dương Miên Miên, : "Thực   vốn  tin chuyện ,   là bọn họ quên khóa màn hình. Không phát hiện  gì cũng  , lát nữa tới chúng  chơi vài trận  ?"
 
Hắn gọi Dương Miên Miên tới thực  là  cô xem câu lạc bộ, tìm cơ hội lôi kéo  về.
 
Cố Phi  xong   thấy đối phương trả lời,  đầu   thấy Dương Miên Miên còn đang  trong thang máy, ánh mắt dừng ở cuối hành lang phía .
 
Hắn  kỹ về hướng đó, chẳng thấy gì cả.
 
"Cô đang  gì thế?" Cố Phi bước tới hỏi.
 
Dương Miên Miên: "Nhìn quỷ."
 
Cố Phi: "..."
 
Lão đại , đừng kể chuyện ma nghiêm túc như thế  ?
 
Cố Phi xoa xoa cánh tay, quả nhiên là  chơi "Xin đ.á.n.h giá 5 ", từ chối  khác cũng thật sự là một đòn chí mạng.
 
Ngượng ngùng : "Ài, nếu cô thực sự   đến câu lạc bộ của  thì coi như    gì."
 
Dương Miên Miên  để ý tới , vẫn  chằm chằm  cuối hành lang.
 
Ở đó  một hồn ảnh mờ nhạt,  là quỷ thì  chính xác, vì đó chỉ là một tàn hồn hình thành từ chấp niệm mà thôi.
 
Mạt tàn hồn  là một  phụ nữ ngoài hai mươi tuổi, mặc váy dài hoa phối với áo len trắng, tóc búi lỏng  đầu.
 
Sinh thời  lẽ cô từng là một  phụ nữ  dịu dàng, trầm lặng.
 
Điều thu hút Dương Miên Miên   là cô  là một hồn tàn, mà là chấp niệm   nữ quỷ   sâu nhưng   chứa chút oán hận nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-204.html.]
 
Có lẽ cô   c.h.ế.t  lâu , ký ức mờ nhạt, biểu cảm mờ mịt vô vọng, nhưng  cố chấp   rời .
 
Có một khoảnh khắc, khi hồn tàn nhẹ nhàng cúi mắt, Dương Miên Miên cảm thấy  chút quen thuộc.
 
Dương Miên Miên  thêm vài , xác định  thực sự  quen  cô , mới thu  ánh mắt.
 
"Đi thôi, xem thử  chuyện gì nào?" Dương Miên Miên  với Cố Phi.
 
Cố Phi thở phào nhẹ nhõm, vội bước sang bên cạnh vài bước, lấy chìa khóa mở cửa.
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Dương Miên Miên  theo  Cố Phi,   nhà  ngửi thấy mùi mì ăn liền nồng nặc, kèm theo mùi tất chân nam.
 
Trong nhà,  ghế sofa trong phòng khách, mấy  thanh niên hoặc  hoặc  nghiêng  ghế sofa đang phàn nàn đội trưởng   chơi tệ như thế nào.
 
Nghe tiếng cửa mở, họ  đội trưởng  về,   hôm nay đội trưởng sẽ dẫn một cao thủ kỹ thuật đặc biệt giỏi đến, họ đều  chút  coi trọng.
 
Một  chơi nghiệp dư,  thể giỏi đến ? Chắc chỉ  một hai vị tướng chơi , nếu gặp  trận đấu chuyên nghiệp, tướng  cấm, sẽ thua ngay.
 
Hơn nữa,   trong nhóm hiện tại  đủ, nếu thêm một  nữa, nghĩa là   sẽ     dự , những   tuổi còn trẻ, tự cao tự đại. Hơn nữa, họ  quen   mấy tháng, hình thành nhóm nhỏ,  gặp    tâm lý bài xích.
 
Cố Phi mở cửa thấy cảnh tượng lộn xộn trong phòng khách, cau mày: "Lúc nãy    bảo các   thời gian thì dọn dẹp một chút mà,  vẫn bừa bộn thế ?"
 
Một thanh niên tóc uốn mì, phía   một nhúm tóc vàng lười biếng  dậy,  : "Đều là đàn ông,  gì  khách sáo."
 
Nói       lưng Cố Phi, nghi hoặc: "Đội trưởng,  ?"
 
"Ha,  đoán đội trưởng  leo cây ." Người khác tiếp lời.
 
Dù Cố Phi là chủ của câu lạc bộ , nhưng tuổi tác   gần như , bình thường  chuyện cũng  kiêng nể gì.
 
Dương Miên Miên vóc dáng nhỏ xinh,   lưng Cố Phi    che khuất  .
 
Cố Phi  cảnh tượng bẩn thỉu, lộn xộn trong phòng, do dự một chút, cân nhắc  nên để đối phương đợi ngoài cửa một lúc, chờ họ dọn dẹp xong phòng  mới mời  .
 
   còn  kịp suy nghĩ rõ ràng, Dương Miên Miên  vươn tay đẩy cửa phòng .
 
Những  trong phòng  thấy cô gái đột nhiên xuất hiện ở cửa, ngẩn , lập tức như  điện giật nhảy khỏi ghế sofa.
 
Người tìm dép,  dọn bàn, hiện trường hỗn loạn.
 
"Áo khoác của   ...  lấy áo khoác của   gì!"