Triệu Anh Hùng  trở về từ bên ngoài, thấy chiếc xe quen thuộc,  nhịn  tiến  gần .
 
Ngay lúc đó, cửa sổ chỗ ghế lái từ từ hạ xuống, lộ  khuôn mặt trắng trẻo của "tai tinh chuyển thế" Dương Miên Miên.
 
"Cảnh sát Triệu." Dương Miên Miên  mỉm, đôi mắt nhíu : "Các  sắp tan   nhỉ."
 
Triệu Anh Hùng  đồng hồ: "Còn năm phút nữa."
 
Dương Miên Miên thầm nghĩ  đến đúng lúc, nụ  càng sâu thêm: " lúc,   thể gọi Dư Duyên  ?"
 
Triệu Anh Hùng ngẩn , nhanh chóng chạy  trong đội cảnh sát hình sự.
 
Dư Duyên đang so sánh thông tin trong văn phòng, thấy Triệu Anh Hùng bước , lông mày  nhíu .
 
Triệu Anh Hùng lập tức rụt cổ .
 
Dư lão sư bình thường  lạnh lùng, nhưng từ  khi nhận cuộc điện thoại buổi sáng, cả   càng lạnh hơn, như xác c.h.ế.t   lấy  từ tủ đông, tỏa  làn khí trắng mờ mịt.
 
Sao   nghĩ đến việc đụng   lúc  cơ chứ?
 
"Có chuyện gì?" Dư Duyên thấy Triệu Anh Hùng  ngẩn   , sắc mặt càng khó coi.
 
Triệu Anh Hùng lúc  mới phản ứng ,  chồng tài liệu  tay Dư Duyên, chỉ  ngoài, nhỏ giọng : "Dương tiểu thư đến tìm ,  cần   cô  đợi ."
 
Dư lão sư khi  việc ghét nhất  quấy rầy, đến đội trưởng Lý cũng chỉ  chờ,   Dương tiểu thư chắc  chờ lâu .
 
Không ngờ   xong,  thấy Dư Duyên  bật dậy, ghế  đẩy , phát  một loạt tiếng động.
 
Dư Duyên chỉnh  ghế, vuốt kính, : "Hết giờ  . Lát nữa  ngoài nhớ khóa cửa."
 
Nói xong,  vượt qua Triệu Anh Hùng, bước  ngoài.
 
Triệu Anh Hùng: "..."
 
Khi Triệu Anh Hùng khóa cửa văn phòng xong  , thấy   mấy   xung quanh, trốn  cột,  cửa,  cửa sổ, thò đầu   ngoài.
 
Triệu Anh Hùng bước đến, định bảo họ  ngay, nhưng khi   ngoài qua cửa, cũng ngây , cuối cùng cũng trốn  cửa, chỉ ló  một cái đầu.
 
Dương Miên Miên  bóng dáng thanh tú đang bước về phía , nụ   môi càng sâu hơn, như chứa đầy rượu nồng nàn, khiến    khỏi  mỉm .
 
Dư Duyên đột nhiên cảm thấy nỗi u ám đè nặng cả ngày như  một tia sáng xuyên qua.
 
Anh tiến  gần,  định , thấy Dương Miên Miên nhíu mày, đôi mắt ánh lên vẻ trêu chọc.
 
"Dư lão sư,  định mặc áo blouse trắng  tan  ?"
 
Dư Duyên cúi đầu, phát hiện  vội vã đến mức quên cởi áo blouse.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-211.html.]
Dương Miên Miên chống tay lên cửa sổ xe,  những ngón tay dài miết từng nút áo, từng chiếc một, cởi chiếc áo blouse trắng .
 
Rõ ràng là hành động  đơn giản,  mà cô    phong thái ung dung, lãng tử.
 
Rất quyến rũ.
 
Khoảnh khắc , Dương Miên Miên bỗng hiểu tại  trong phòng Võ Tiểu Tứ   nhiều poster anime nữ mặc đồng phục đến .
 
"Cởi  cởi , Dư lão sư cởi áo ." Có  bên cửa thì thầm.
 
Không ngờ Dư lão sư  như thế .
 
Dư Duyên nhanh chóng cởi áo blouse, gập   tay, nghiêng  về phía Dương Miên Miên,  cách gần đến mức  thể cảm nhận   thở ấm áp của .
 
Đôi mắt màu  của Dư Duyên ánh lên tia sáng: "Vừa  em gọi  là gì?"
 
Lúc  ánh hoàng hôn thật , đôi môi mỏng  hồng của Dư Duyên lấp lánh ánh sáng, Dương Miên Miên ngẩn , suýt chút nữa   tiến  gần.
 
 đây là  cổng đội cảnh sát hình sự. Mặc dù cô  để tâm, nhưng   để Dư Duyên   khác trêu chọc, nên lùi  một chút,  nhẹ: "Dư lão sư, em  vinh hạnh mời  dùng bữa tối ?"
 
Hai    gần, giọng   nhỏ,  vẫn nghển đầu xa xa   thấy, nhưng  cản  trí tưởng tượng của họ.
 
"Hôn ."
 
" đoán là hôn ."
 
"Dư lão sư nhiệt tình như  ? Bất ngờ thật."
 
Dư Duyên và Dương Miên Miên đều    đang  trộm, nhưng lúc  cả hai   hứng thú để ý đến họ.
 
Dư Duyên vòng qua đầu xe,   ghế phụ lái, Dương Miên Miên đạp ga, chiếc xe lướt  một cách điêu luyện, nhanh chóng rời khỏi đội cảnh sát hình sự.
 
Bữa tối  chọn ở một quán ăn đơn giản,  giờ   đến giờ ăn chính thức, nên   nhiều , nhưng vì sắp đến Giáng Sinh và Tết Dương lịch, quán ăn cũng  trang trí những đồ trang trí vui nhộn, ánh đèn ấm áp  góc nhỏ  trở nên ấm áp, khiến    khỏi thả lỏng.
 
Dương Miên Miên quan sát xung quanh, đây là một trong  ít những  hẹn hò chính thức của họ. Họ  ở tầng hai, bên  là những   bộ đắm chìm trong ánh hoàng hôn, đối diện là  đàn ông với vẻ ngoài lạnh lùng, tinh tế   chiếc ghế gỗ.
 
Dư Duyên  cao, tay chân dài, chiếc ghế   thấp với ,    cúi xuống. Ở góc , ánh đèn  mắt  tạo thành một bóng mờ nhạt, đôi mắt màu  vốn lạnh lẽo cũng trở nên dịu dàng hơn.
 
Người ngoài gọi Dư Duyên là "tảng băng".
 
 cô , sự lạnh lùng của Dư Duyên chỉ vì  lười thể hiện cảm xúc quá nhiều với  khác, thực tế,  là một  đàn ông chu đáo và ấm áp.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Giống như một chiếc kem kẹp nhân,  thì lạnh, nhưng ăn thì ngọt, trái tim  mềm.
 
Vẻ mặt dịu dàng   cô nhớ đếnmạt tàn hồn mà cô  thấy ở khu Bắc Âu hôm nay.
 
"Dư Duyên, gia đình  thế nào?"