Cậu bé Hà Hằng im lặng cúi đầu, tất cả những điều  đều  liên quan đến , bố   suốt năm bôn ba  việc xa nhà, chỉ về  dịp Tết, càng   cơ hội rèn luyện việc học của .
 
Giáo viên từng đến nhà tìm hiểu tình hình,  khi  chuyện, cũng đành bất lực.
 
Không ai ,  cái đầu nhỏ bé đang cúi thấp , là sự ghen tị, là sự bất lực, là sự tự ti, cùng với đôi mắt đỏ hoe   để  khác  thấy.
 
Nhìn thấy hình ảnh thời thơ ấu của , Hà Hằng dù  lập gia đình và  con, vẫn cảm nhận  nỗi đau tương tự, đôi mắt lập tức đỏ hoe.
 
Hồi đó,  thật sự    ai đó đến họp phụ  cho .
 
Hắn  cần đồ chơi,  cần cặp sách,  cần những bộ quần áo  gửi về từ xa ,  chỉ  bố hoặc  đến họp phụ  cho  một , dù chỉ một chút, để  cũng  thể giống như các bạn, chạy  cửa lớp học và hét to: "Nhìn xem, bố   đến ."
 
,  .
 
Hà Hằng chớp mắt, cố kìm nén cảm giác cay xè trong lòng, đưa tay   chạm   bé bên cạnh, nhưng tầm  bỗng nhiên mờ , tiếng  lớn vang lên bên tai.
 
Hà Hằng  rõ , bàn tay đang duỗi  chững , miệng vô thức gọi một cái tên.
 
"Viên Viên."
 
Cậu bé hơn hai tuổi Viên Viên, đầu tròn xoe, khuôn mặt mũm mĩm, vì đang  nên cả khuôn mặt đỏ bừng, những giọt nước mắt to như hạt đậu  ngừng lăn xuống từ hốc mắt.
 
"Bố... ... bố..." Đứa bé  ,  gọi.
 
 trong nhà ngoài tiếng  của  bé thì   bất cứ âm thanh nào khác, cả ngôi nhà rộng lớn chỉ    bé.
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Bố    quên .
 
Hà Hằng cảm thấy mũi cay xè, nước mắt cuối cùng cũng lăn dài  má.
 
"Viên Viên, đừng , bố đây." Hà Hằng cúi xuống, cố ôm lấy Viên Viên.  tay   xuyên qua cơ thể của đứa bé.
 
Viên Viên vẫn ,  bé chậm rãi bò xuống giường, nhưng vì  chăn quấn  chân nên khi xuống   ngã.
 
Trong khoảnh khắc , Hà Hằng theo phản xạ đưa tay  nhưng  đỡ .
 
Viên Viên xuyên qua tay , ngã mạnh xuống đất.
 
Trong tiếng  xé lòng, Hà Hằng chỉ cảm thấy trái tim  như  ai đó x.é to.ạc đến đau đớn.
 
Đứa trẻ bò dậy,  về phía cửa, nhưng  quá nhỏ,  mở  cửa, chỉ  thể , hy vọng tiếng  của   thể gọi bố  về.  cho đến khi giọng  khàn đặc, cho đến khi  mệt mỏi, những   hứa sẽ mãi mãi bảo vệ và yêu thương  cũng  xuất hiện.
 
Cuối cùng,  mệt mỏi quá, co ro ,  ngủ  sàn nhà cạnh cửa...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-213.html.]
 
Hà Hằng chỉ   , bất lực  đứa trẻ từ khi tỉnh dậy cho đến khi  mệt mà ngủ  . Ba tiếng đồng hồ,   thể diễn tả  tâm trạng của .
 
Dường như  đau đớn đến mức tê dại.
 
Trong những năm qua,  khi con  bệnh,  luôn tự bào chữa cho , rằng họ  việc chăm chỉ như  là để cho con một cuộc sống  hơn, hôm đó chỉ là một sai sót nhỏ, hơn nữa  đó  cũng  cố gắng bù đắp,     ,  là một  bố  .
 
 khi  thấy cảnh tượng ,  giống như  tát một cái  mặt thật mạnh.
 
Lúc   mới nhận  những gì    trong những năm qua chỉ là sự tự an ủi cho bản .
 
Lúc đó,   quên rằng, thế giới của họ đầy màu sắc, còn thế giới của đứa trẻ chỉ  họ.
 
Thời gian  thể  ,  thời khắc quan trọng nhất   tìm  những   cần nhất, thì  bù đắp bao nhiêu cũng  thể  trở  như ban đầu.
 
Nước mắt  mờ tầm , Hà Hằng lau nước mắt, khi đặt tay xuống, đèn phòng bỗng sáng lên.
 
Bên cạnh vang lên một giọng nữ quen thuộc, "A Hằng, A Hằng..."
 
Hà Hằng  đầu ,  thấy  vợ đang  ròng. Tâm trí dường như  khoảnh khắc hoảng hốt,  đưa tay ôm chặt vợ  lòng, cảm giác chân thực trong vòng tay khiến  tìm   cảm giác thực tại.
 
Nhìn xung quanh là vách thang máy lạnh lẽo, lúc   mới nhận  rằng họ đang về khu Bắc Âu để lấy cuốn truyện tranh.  thang máy  dường như   một hành trình dài bằng cả hai đời .
 
Vợ  rúc  lòng, giọng  khàn đặc vì , "A Hằng,  ...   em thấy Viên Viên đang ..."
 
Mắt Hà Hằng lóe lên vẻ ngạc nhiên, định vỗ về vợ nhưng tay  dừng , một lúc  mới từ từ buông xuống.
 
Nhũng lời tự an ủi dối lòng  thể thốt   nữa.
 
"Đinh!"
 
Thang máy  đến tầng 16.
 
Trong phòng game, Dương Miên Miên đang cùng Cố Phi và những  khác chơi game, tâm trí bỗng nhiên động, cô  dậy , "Chính chủ đến ."
 
"Ai?" Cố Phi đang bận rộn điều khiển nhân vật nhỏ trong điện thoại đuổi g.i.ế.c kẻ thù, một lúc  mới phản ứng , "Ý cô là ba  của Viên Viên đến ?"
 
Khi  xong câu đó, Dương Miên Miên  bước đến cửa.
 
Viên Viên đang bước theo cô,  thấy  thì dừng bước, một lúc ,  kìm  lòng mà chầm chậm  tới.
 
Cửa thang máy từ từ mở , một cặp vợ chồng trẻ  như mưa bước .