Đang  chờ bên cạnh thang máy là Dư Hồng Văn sững sờ,  nhận  cặp vợ chồng , là hàng xóm bên cạnh, nhưng hình như họ  chuyển  một thời gian, căn nhà cũ cũng cho thuê.
 
Dư Hồng Văn thu hồi ánh mắt, trong lúc suy nghĩ, thang máy  đóng  và đang  xuống, ông chỉ còn cách chờ chuyến tiếp theo.
 
Lúc , một tiếng mở cửa vang lên.
 
"Chà,  t.h.ả.m thế ,  lẽ còn cứu ."
 
Dư Hồng Văn  thấy tiếng , theo phản xạ  đầu  . Lúc , ông mới nhận  cặp vợ chồng  đến  cửa căn hộ 1603, và  mở cửa cho họ   ai khác mà chính là cô gái trẻ  giới thiệu các dịch vụ liên quan đến mê tín dị đoan cho ông hôm qua.
 
Cô   gì ở căn hộ 1603? Hàng loạt suy nghĩ lóe lên trong đầu Dư Hồng Văn, khiến ông cau mày.
 
Ninh Trân Trân và Hà Hằng  mới tỉnh  từ trong ảo cảnh ký ức,  thấy giọng  mềm mại nhưng mang theo sự mỉa mai , hai vợ chồng   một cái, lúc  mới nhận  điều khác thường.
 
Hai   Dương Miên Miên với ánh mắt  đổi ngay lập tức, trong mắt lóe lên tia hy vọng.
 
Dương Miên Miên liếc  đứa trẻ bên cạnh.
 
Dù cố gắng tỏ  bình thản, nhưng đôi mắt sáng rực   lên tất cả.
 
Người  thường  rằng tình yêu của cha  dành cho con cái là vô tư nhất, nhưng thực  tình yêu của con cái dành cho cha  cũng  kém cạnh, tình yêu đó chính là cả thế giới của chúng.
 
Dương Miên Miên thu hồi ánh mắt, hỏi hai vợ chồng, "Hối hận ?"
 
Hai  đồng loạt gật đầu.
 
Dương Miên Miên nhếch môi , "Đáng tiếc,  đời   t.h.u.ố.c hối hận."
 
Nghe , nước mắt của Ninh Trân Trân  trào .
 
Cô nắm lấy cổ tay của Dương Miên Miên, như nắm lấy cọng cỏ cứu mạng cuối cùng, "Cô  thể giúp chúng  ? Cô  thể giúp Viên Viên đúng ! Thằng bé còn nhỏ thế , nếu cứ như ,   chúng  già  thì nó   ? Nếu cô  thể giúp nó hồi phục, cô bảo   gì  cũng nguyện ..."
 
Dương Miên Miên: "Đổi bằng hai mươi năm tuổi thọ của cô, cô  đồng ý ?"
 
"Trân Trân..." Hà Hằng kinh ngạc, nhưng  kịp  hết câu, vợ   điên cuồng gật đầu đồng ý.
 
"Đồng ý, đồng ý. Cầu xin cô, cứu con trai ." Ninh Trân Trân nắm c.h.ặ.t t.a.y Dương Miên Miên, dường như  quỳ xuống, nhưng  Dương Miên Miên đỡ cổ tay, cô cảm thấy lực đỡ của đối phương  mạnh,  thể quỳ xuống .
 
Hà Hằng đến đỡ vợ, nghiêm giọng  với Dương Miên Miên, "Trân Trân sức khỏe  , nếu cô thực sự  cách, hãy lấy hai mươi năm tuổi thọ của ."
 
Ninh Trân Trân mắt đỏ hoe  chồng, "A Hằng!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-gai-dot-ma/chuong-214.html.]
 
"Ồ, thật là tình nghĩa phu thê." Dương Miên Miên liếc mắt thấy vẻ hoảng loạn  mặt đứa trẻ,  , "Vậy thế , mỗi  mười năm, nếu cả hai đều đồng ý,  sẽ chấp nhận."
 
"Đồng ý!"
 
" đồng ý!"
 
Hai  bùng lên tia hy vọng trong mắt, đồng loạt gật đầu.
 
Vì con cái, đừng  là mười năm, ngay cả hai mươi năm mỗi  họ cũng  do dự mà gật đầu. Lúc , hai sinh viên  nghiệp đại học danh tiếng   quên  giáo d.ụ.c của , quên  sự khinh bỉ của họ đối với mê tín dị đoan. Vì con cái, để chuộc   lầm  mắc , họ đều từ bỏ nguyên tắc của .
 
Chỉ cần  một tia hy vọng, họ cũng sẵn sàng thử.
 
Dư Hồng Văn  ở cửa thang máy  thấy cảnh , mày càng nhíu chặt. Nếu ông nhớ  nhầm, đôi vợ chồng  đều là sinh viên  nghiệp từ học viện của ông, đều là những   qua giáo d.ụ.c Đại học,   dễ dàng tin lời của thầy bói như ?
 
Bệnh của con họ ông cũng , là tự kỷ hình thành  biến cố. Một vấn đề khó khăn trong y học, mà một thầy bói chỉ cần đổi bằng tuổi thọ của cha  là  thể chữa khỏi?
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Thật là hoang đường!
 
Dư Hồng Văn tự nhận    là  thích xen  chuyện của  khác, nhưng với tư cách là một  truyền đạt kiến thức, ông  thể  ngơ  những trò lừa đảo như .
 
Dư Hồng Văn suy nghĩ một lúc, lấy điện thoại  và bấm  gọi cảnh sát.
 
Điện thoại nhanh chóng kết nối: "Xin chào, đây là đồn cảnh sát Đông Thành, khu Bạch Hoa, Cẩm Thành..."
 
Thang máy đến, Dư Hồng Văn bước  thang máy,  khi  còn  nhịn   đầu  ,  thấy cô bé kỳ lạ  dường như bảo hai vợ chồng đưa đứa bé qua đây.
 
Dư Hồng Văn khuôn mặt trầm tư, trong điện thoại ngắn gọn giải thích tình hình.
 
"A Hằng,  nghĩ cô  thực sự  cách ? Chúng  thực sự  đưa Viên Viên qua ?" Ninh Trân Trân khoác tay chồng bước  khỏi khu chung cư Bắc Âu, tinh thần của cô vẫn còn  chút mơ hồ.
 
Chuyện  xảy  ở đây như một giấc mơ.
 
Hà Hằng mím môi, vỗ nhẹ cánh tay vợ, "Dù là lừa đảo chúng  cũng  thử. Là chúng     với con, dù chỉ  một tia hy vọng cũng  thử."
 
Huống hồ chuyện   quá kỳ lạ, như thể   cố tình kéo họ trở  quá khứ, đặt những sự thật mà họ cố tình né tránh một  nữa  mắt.
 
Mọi chuyện đều bắt đầu từ sự vô trách nhiệm của họ.
 
Nếu là kẻ lừa đảo thì   thể  khả năng như ?